HOA SEN TRẮNG - Trang 254

250

cứ tưởng rằng nó là đúng thì không thể là đúng được, bởi vì
nó là chọn lựa của bạn. Người chọn bao giờ cũng là tâm trí,
và tâm trí làm nhiễm bẩn, đầu độc mọi thứ, ô nhiễm mọi
thứ. Người chọn là bản ngã, và cái bóng của bản ngã làm
cho mọi thứ thành sai. Cho dù bạn đúng, nó sẽ biến thành
sai. Nếu bản ngã chạm vào nước cam lồ, nó biến thành nước
độc. Phật không chọn, ông ấy đơn giản sống mà không có
chọn lựa nào. Ông ấy sống trong nhận biết toàn bộ và để
cho nhận biết toàn bộ đó làm và đáp ứng với thực tại. Thế
thì nếu bạn chạm vào chất độc trong nhận biết đó, nó biến
thành cam lồ.

Bất kì cái gì vị phật làm đều đúng - nó không phải là

vấn đề chọn lựa.


"Bằng níu bám người ta nhận ra một thứ hay một ý
tưởng. Thực tại không có bên trong, bên ngoài, không
phần giữa. Người dốt nát tạo ra ảo tưởng và khổ từ
phân biệt. Đúng và sai không tồn tại trong thực tại.
Người dốt nát tạo ra chúng, nhận ra chúng, ở gần hay
xa, bên trong hay bên ngoài. Thế thì người đó khổ từ
phân biệt. Đây là cách chung của thế giới hiện tượng."

Bạn khổ từ ý tưởng riêng của bạn. Bạn nghĩ, "Đây là

sống," thế thì ngay lập tức bạn tạo ra ý tưởng về chết: "Cái
đối lập phải là chết." Nhưng không có sống, không có chết.
Tất cả là vĩnh hằng. Bạn không bao giờ được sinh và bạn sẽ
không bao giờ chết. Điều bạn nghĩ là sinh chỉ là một chương
trong cuộc sống vĩnh hằng, và chết cũng vậy. Trong sinh,
không cái gì được sinh, chỉ cái gì đó không biểu lộ trở nên
biểu lộ, cái gì đó ẩn kín trở thành không ẩn kín. Trong chết,
cái biểu lộ lại đi vào trong cái không biểu lộ, để nghỉ ngơi,
để làm khoẻ lại bản thân nó, và nó sẽ tới lặp đi lặp lại khi
thời vụ của nó tới. Nó nằm ra như hạt mầm và chờ đợi, và sẽ
quay lại lần nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.