HOA SEN TRẮNG - Trang 262

258

Chỉ thói quen cũ! Chúng ta đang trong nắm chắc của

thói quen, hình mẫu, cấu trúc, chiến lược cũ.

Có lần một người bán hàng phương tây không về nhà

ngoại trừ một lần trong sáu tháng. Một đêm anh ta về nhà,
sau khi ăn tối anh ta và vợ ngồi trong phòng khách yên tĩnh
đọc sách. Đột nhiên có tiếng gõ cửa.

"Chồng em đấy!" người đàn bà kêu lên, làm rơi cả tờ

báo.

"Tạm biệt nhé!" người đàn ông kêu lên, lẻn qua cửa sổ

sau.

Tôi hiểu đích xác rắc rối của bạn ở đâu. Bạn có một

động thái: nó đã xuyên thấu vào thân thể, nó đã đi sâu vào
trong tâm trí - nó thậm chí đạt tới chính bản chất bạn, chính
cốt lõi của bạn. Bây giờ, nhổ bật rễ tất cả nó, làm rung
chuyển bạn, làm bạn choáng vào trong nhận biết, là nhiệm
vụ gian nan. Nó không chỉ đau đớn cho bạn, nó là đau đớn
cho cả tôi nữa.

Điều đó giống như giằng lấy đồ chơi từ đứa trẻ. Nó sẽ

kêu và khóc và nó sẽ van xin bạn trả lại cho nó đồ chơi.
Nhưng nếu không thế khi nào nó sẽ có khả năng sống trong
thế giới thực? Nó có thể được phép mơ tưởng bao lâu? Trẻ
nhỏ không biết khác biệt giữa thực tại và việc mơ. Đó là lí
do tại sao khi chúng thức dậy buổi sáng đôi khi chúng bắt
đầu khóc "Đồ chơi của con đâu rồi?" Chúng đã mơ về đồ
chơi; chúng muốn đồ chơi trở lại. Chúng không biết rằng
bây giờ chúng thức dậy từ những giấc mơ đã biến mất. Đó
là điều đã xảy ra cho bạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.