HOA SEN TRẮNG - Trang 263

259

Moses Cohen về nhà vào giữa đêm và im lặng tuột vào

trong giường ngủ và bắt đầu cởi quần áo.

Sarah Cohen thức dậy và hỏi, "Moses, anh để quần lót

ở đâu rồi?"

"Chúng chắc phải bị đánh cắp rồi," Moses đáp.

Bây giờ bạn không thể đánh cắp được quần lót của bất

kì ai... nhưng tâm trí vô thức cứ nói, làm... trong tình trạng
vô thức.

Bill: "Tôi nghĩ tôi bắt đầu bước vào giấc ngủ."

Will: "Điều gì làm cho anh nghĩ việc đó?"

Bill: "Tôi thức dậy trong giường của tôi sáng nay."

Marion, đó thực sự là cái gì đó cực kì có ý nghĩa đang

xảy ra cho bạn, nhưng bạn sẽ chỉ có khả năng hiểu nó về
sau. Khi bạn sẽ đạt tới xa hơn một chút khỏi mơ của bạn và
có cảnh quan tốt hơn, bạn sẽ có khả năng cảm thấy biết ơn.
Nhưng ngay bây giờ có thể có giận dữ và phẫn nộ.

Điều đó xảy ra cho gần như mọi sannyasin tới đây với

mong đợi và hi vọng - và ai tới mà không mong đợi và hi
vọng?

Bạn nói: "Tôi từ bỏ."

Xin bạn, từ bỏ đi! Đó đích xác là điều cần được làm.

Nhưng bạn không làm nó, bạn đơn giản nói nó - có thể trong
việc thốt ra vô ý thức, có thể trong thất vọng, nhưng không
trong hiểu biết. Vâng, người ta có thể từ bỏ trong thất vọng,
nhưng thế thì các vết thương còn lại, sẹo còn lại. Khi bạn từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.