HOA SEN TRẮNG - Trang 265

261

bóng của bạn không thể tồn tại mà không có bạn; bạn được
cần ở đó. Vô vọng chỉ là cái bóng của hi vọng.

Vứt bỏ hi vọng đi, và nhìn phép màu xảy ra - vô vọng

cũng biến mất. Và khi không có hi vọng không có vô vọng,
tự do lớn nảy sinh trong bạn. Bạn ở ngoài nhà tù của ham
muốn.

Bạn nói: "Tôi tới đây tràn đầy hi vọng và vui vẻ."

Vui vẻ đó chỉ là ý tưởng - ý tưởng rằng cái gì đó sẽ

xảy ra, rằng hi vọng của bạn sẽ được đáp ứng, rằng bây giờ
bạn đã tìm ra thầy đúng. Đây là điều bạn bao giờ cũng muốn
làm: tìm ra người có thể hoàn thành mọi hi vọng của bạn.
Bây giờ bạn đã tìm thấy người đó, do đó có vui vẻ; vui vẻ là
sản phẩm phụ của hi vọng. Nếu bản thân hi vọng là giả, làm
sao vui vẻ, cái là sản phẩm phụ của nó, có thể là thực được?
Nó không phải là vui vẻ thực, nó là hiện tượng giả, bởi vì
bây giờ hi vọng đang biến mất, vui vẻ đang biến mất.

Và bạn nói: "... nhưng bây giờ tôi nhận ra rằng tất cả là

vô nghĩa."

Vâng, nó tất cả là vô nghĩa. Hi vọng và vui vẻ mà hi

vọng tạo ra, mơ tưởng và vui vẻ mà ý tưởng về hoàn thành
chúng tạo ra - nó tất cả là vô nghĩa. Không phải là có vô
nghĩa trong cuộc sống, nhưng nghĩa được khải lộ cho bạn
chỉ khi bạn đã dừng mọi hoạt động vô nghĩa này. Khi tất cả
những hoạt động này biến mất, nghĩa xuất hiện. Những hoạt
động này đang ngăn cản nghĩa của bạn. Và khi nghĩa đó
xuất hiện trong con người bạn nó là không thể diễn tả được,
nó là tuyệt đối không thể trao đổi được, nhưng nó biến đổi
toàn thể con người bạn: nó làm cho bạn chói sáng.

Người ta nói về Moses rằng khi ông ấy thấy Thượng

đế trên núi, mặt ông ấy trở nên chói sáng, đầy ánh sáng, tươi
sáng tới mức ông ấy phải che phủ nó, ông ấy phải đeo mạng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.