HOA SEN TRẮNG - Trang 325

321

"TOC?" cô phục vụ vội vàng nói. Thấy Joe hoàn toàn

ngơ ngác cô ta giải thích rằng cô ta cực kì bận. Đó là trà hay
cà phê cho anh ta, viết tắt là T-O-C - TOC (tea or coffee)?

Joe đề nghị cà phê.

Khi cô phục vụ đi qua anh ta giữ tay cô ấy lại và nói,

"PISS." Nhìn cái nhìn ngơ ngác trên mặt cô ta, anh ta giải
thích, "Cho xin chút đường - Put in some sugar."

Khi hoá đơn được đưa ra anh ta cầm nó tới quầy với

cô phục vụ theo sau. Anh ta nhìn cô ấy và thì thào,
"CUNT." Thấy cô bé phân vân anh ta giải thích, "Tiền mặt
cả đấy, không tiền tip đâu - Cash up, no tip."

Cô phục vụ đứng há hốc mồm ở lối ra. Joe nói,

"COCK."

"Và cái đó viết tắt cho cái gì vậy?" cô phục vụ hỏi.

Joe mỉm cười. "Nó viết tắt cho bất kì cái gì mặc váy,

nhưng không cho cô."

Tâm trí rất tinh ranh với lời. Nó có thể bịa ra, nó có thể

liên tục bịa ra. Mọi triết học của bạn đều được tạo ra theo
cách đó: bịa vô tận các lời, các lời phức tạp, các lời khó. Và
một triết học càng vô nghĩa, nó càng phụ thuộc vào những
lời đao to búa lớn, rắc rối.

Nếu bạn muốn lấy ví dụ bạn nên nhìn vào sách của

Hegel. Câu dài dằng dặc. Bạn sẽ thấy các câu chiếm nửa
trang giấy, các câu đầy cả trang, với bao nhiêu là mệnh đề
trong đó, vào lúc bạn đạt tới cuối câu bạn đã quên mất phần
đầu rồi.

Hegel được coi là một trong những nhà tư tưởng sâu

sắc nhất của châu Âu. Ông ấy không phải vậy. Tính sâu sắc
của ông ấy được dựa trên trò tung hứng ngôn ngữ của ông
ấy. Ông ấy là người tung hứng; ông ấy chơi với lời và làm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.