HOA SEN TRẮNG - Trang 381

377

giải thưởng Nobel cho ông ấy, bởi vì công việc này là tinh
tế, vô hình. Công việc thực bao giờ cũng là ở gốc rễ - bạn
không thể thấy được chúng. Và chỉ những người thường
như Mẹ Teresa được trao giải thưởng Nobel; tôi không nghĩ
rằng Phật sẽ được giải thưởng Nobel nếu ông ấy tới, hay Bồ
đề đạt ma - không thể được.

Toàn thể ý tưởng của chúng ta về đúng và sai là hời

hợt tới mức chúng ta không thể nhìn sâu vào trong chính
bản chất của cái gì là tốt và cái gì là không tốt. Bồ đề đạt ma
đang cho bạn cốt lõi bản chất này:


Phân biệt bằng tâm trí là sai. Khi người ta siêu việt
lên trên đúng và sai, người đó là đúng thực sự.

Thấy ra vấn đề đi, suy ngẫm về nó đi: Khi người ta

siêu việt lên trên đúng và sai... khi người ta không có ý
tưởng về cái gì là đúng và cái gì là sai. ... Bởi vì những ý
tưởng này bao giờ cũng trong tâm trí; chúng là các thứ tâm
trí. Khi bạn không có ý tưởng nào về cái gì là đúng và cái gì
là sai, khi bạn hoàn toàn hồn nhiên, thế thì bạn là đúng,
đúng thực sự. Là hồn nhiên, im lặng, vô nội dung, chỉ là tâm
thức: đó là điều Bồ đề đạt ma nói là đúng thực sự.


Trong kinh có nói, 'Khi người ta cư ngụ trên đường
đúng, người đó không phân biệt..."

Người ta đơn giản sống từ tâm thức của mình, không

lo nghĩ liệu người ta đúng hay sai. Ai lo? Người ta đơn giản
đi theo tính tự phát của người ta; người ta đi theo cùng nó
mà không lo nghĩ gì về liệu nó là đúng hay sai. Chỉ người
sai mới lo nghĩ về đúng và sai. Người đúng chưa bao giờ lo
nghĩ về bất kì cái gì; họ đơn giản sống cuộc sống của họ. Họ
sống cuộc sống của họ mà không có áp đặt nào. Họ sống
cuộc sống của họ không có bất kì đạo đức, vô đạo đức nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.