HOA SEN TRẮNG - Trang 390

386

Vài phút trôi qua, thế rồi người nông dân già đứng dậy

và mặc áo khoác vào. Khi bước ra cửa, ông ta đột nhiên
quay lại và nhắc nhở, "Không phải là bố không tin con, con
trai, bố chỉ muốn chắc thôi."

Nhưng khác biệt gì giữa hai điều này? Ông ta nói,

"Không phải là bố không tin con, con trai, bố chỉ muốn chắc
thôi."

Bạn có thể tin vào lời của thầy, nhưng làm sao bạn sẽ

chắc chắn được? Chừng nào bạn chưa kinh nghiệm sẽ
không có bảo đảm, không có chắc chắn. Hoài nghi sẽ còn
dai dẳng; nó sẽ trở thành dòng chảy ngầm, nó sẽ phá hoại
mọi niềm tin của bạn. Thế thì thời gian bị phí hoài với thầy
thực sự là bị phí hoài. Bằng không, từng khoảnh khắc với
thầy có thể có giá trị vô cùng.

Đừng thu thập lời; đó là dấu hiệu của học trò ngu.

Truy hỏi vào trong con người bạn đi. Học từ thầy cách là
cơn khát về cái ta. Học từ thầy cách liên tục đi vào cuộc
phiêu lưu lớn về khám phá cái ta. Chấp nhận thách thức của
thầy, không chỉ lời thầy.


Học trò đần độn phụ thuộc vào việc đi tới hiểu dần ra
qua lời thầy giáo. Thầy giáo có hai loại học trò; một
loại nghe lời thầy mà không níu bám vật chất cũng
không bám phi vật chất, không gắn với hình dạng hay
với phi hình dạng, không nghĩ về đối thể sống hay về
đối thể phi sống... Đây là học trò minh mẫn;

Anh ta đơn giản lắng nghe lời của thầy như bạn nghe

gió thoảng qua rặng thông hay bạn lắng nghe tiếng nước
chảy hay bạn lắng nghe tiếng chim hót buổi sáng. Bạn đơn
giản lắng nghe không tham tích luỹ, không tham chút nào.
Chỉ là việc nghe thuần khiết. Bạn không đem tâm trí bạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.