HOA SEN TRẮNG - Trang 79

75

tương đương trong ngôn ngữ Trung Quốc. Và ngôn ngữ
Trung Quốc giầu có hơn nhiều so với bất kì ngôn ngữ nào
của thế giới. Vậy mà đã không có từ nào có thể được gọi là
đồng nghĩa với từ dhyana - bởi lẽ đơn giản: một từ như vậy
bị thiếu bởi vì dhyana chưa bao giờ được thực hành ở bất kì
chỗ nào khác ngoại trừ ở nước này. Nước này đã đóng góp
một điều duy nhất cho thế giới, và đó là nghệ thuật dhyana -
thiền. Và một đóng góp đó là đủ, quá đủ.

Toàn thể khoa học có thể được đặt sang một bên và

dầu vậy nó sẽ không nặng hơn một từ thiền dhyana. Mọi tri
thức của thế giới có thể được đặt sang một bên, nhưng từ
thiền vẫn sẽ nặng hơn. Nó có ý nghĩa vô hạn, nó là một cách
nhìn tâm thức mới toàn bộ: một tâm thức không có nội
dung, một tâm thức không có ý nghĩ, ham muốn nào; một
đại dương không gợn sóng, không sóng, hoàn toàn im lặng
và tĩnh lặng, phản xạ toàn thể bầu trời với mọi vì sao. Như
thế là thiền.

Ở Trung Quốc nó bị bỏ lại không được dịch, nhưng

khi bạn viết ra một từ từ một ngôn ngữ này trong ngôn ngữ
khác, cho dù bạn không dịch nó, nó vẫn đổi mầu sắc, hình
dạng. Điều đó là tự nhiên; nó đã xảy ra nhiều lần.

Bây giờ, bạn biết từ Ấn Độ- India; nó đơn giản là một

phát âm khác của Sindu, dòng sông lớn bây giờ đi qua
Pakistan. Khi người Ba tư đi qua dòng sông đó lần đầu tiên
họ đã phát âm nó là Indu chứ không là Sindu. Từ Indu nó
trở thành Indus, từ Indus nó trở thành India - Ấn Độ. Và thế
rồi một nhóm ngôn ngữ khác đi qua và đã phát âm nó không
phải là Sindu mà là Hindu; do đó mới có Hindu, Hindu giáo,
Hindustan. Nhưng chúng tất cả đều đã nảy sinh từ cái tên
Sindu. Bây giờ nó dường như xa xăm tới mức Hindu và
India dường như không có quan hệ chút nào.

Khi hiến pháp Ấn Độ được chuẩn bị, đã có thảo luận

lớn về cần gọi tên nước này là gì: India hay Hindustan?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.