HOA SEN TRẮNG - Trang 84

80

ông ấy tập trung thế vào công việc của mình, ông ấy không
bao giờ hỏi. "Người đàn bà này là ai?"

Đó là câu chuyện hay; liệu nó có thực sự xảy ra hay

không không phải là vấn đề. Nhưng tôi nghĩ rằng những
người vợ chắc không thể tốt đến thế ngay cả trong những
ngày xưa đó. Người ta hi vọng... nhưng các hi vọng chưa
bao giờ được hoàn thành.

Nhiều năm trôi qua và đêm tới khi bài luận được hoàn

thành. Vrihaspati đóng cuốn sách lại, người vợ tới và đem
nến đi. Bây giờ ông ấy tự do với bài luận và sự cuốn hút.
Ông ấy hỏi người đàn bà, "Cô là ai vậy? Và sao cô liên tục
phục vụ tôi như thế này?"

Người đàn bà nói, "Em được ân huệ tuyệt đối rằng ít

nhất anh hỏi tới tên em. Điều đó còn nhiều hơn là việc em
có thể đã yêu cầu. Anh phải đã quên mất rồi... nhiều ngày đã
trôi qua. Và anh bị cuốn hút thế vào trong công việc của
anh, làm sao anh có thể nhớ được, làm sao người ta có thể
mong đợi nhớ được? Em là Bhamati; anh đã cưới em vài
năm trước. Kể từ đó em đã hầu hạ anh."

Và nước mắt lăn dài trên má Vrihaspati, và ông ấy nói,

"Bây giờ thì quá trễ rồi vì ta đã lấy lời nguyện rằng ngày
bản luận được hoàn thành ta sẽ từ bỏ thế giới. Quá trễ rồi; ta
không thể là chồng cô được thêm nữa. Ta đã từ bỏ thế giới.
Đóng sách lại là đóng chương này của đời ta. Ta bây giờ là
một sannyasin. Nhưng ta cảm thấy cực kì biết ơn cô. Cô là
người đàn bà hiếm hoi. Chỉ từ lòng biết ơn ta sẽ gọi bản
luận của ta là Bhamati."

Do đó bản luận của ông ấy về Brahma Sutras có tên là

Bhamati. Trên bề mặt không có quan hệ gì giữa Bhamati và
Brahma Sutras, nhưng đó là điều Vrihaspati đã gọi nó. Và
ông ấy nói với vợ mình, "Theo cách đó câu chuyện của em
sẽ được ghi nhớ hàng thế kỉ." Vâng, nhiều thế kỉ đã trôi qua,
và tôi đã nhớ nó, và bây giờ bạn sẽ nhớ nó. Một người đàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.