HOA SEN TRẮNG - Trang 9

5

Đó là cách làm việc của ta, đó là cách của ta để phá huỷ tâm
trí ông. Và chừng nào tâm trí ông chưa bị phá huỷ ông sẽ
không biết ông là ai. Vậy ông nói gì?"

Nhà vua lúng túng. Ông ta đã tới với vài câu hỏi,

nhưng có nên hỏi người này những câu hỏi đó hay không? -
bởi vì ông ấy có thể nói cái gì đó lố bịch; không chỉ có thế,
ông ấy có thể làm cái gì đó lố bịch.

Nhưng Bồ đề đạt ma cứ khăng khăng, "Tốt hơn cả là

ông hỏi bất kì cái gì ông đã tới để hỏi."

Nhà vua nói, "Câu hỏi thứ nhất là: Ta đã làm nhiều

hành vi đức hạnh...."

Và Bồ đề đạt ma nhìn sâu vào trong đôi mắt của nhà

vua - một cơn lạnh toát phải đã chạy dọc sống lưng ông ta! -
và nói, "Toàn điều vô nghĩa! Làm sao ông có thể làm được
hành vi đức hạnh? Ông còn chưa nhận biết. Đức hạnh là sản
phẩm phụ của nhận biết. Ông ngụ ý đức hạnh nào? Ông có
vẻ như kẻ ngu - làm sao ông có thể làm được hành vi đức
hạnh? Đức hạnh đi theo vị phật, đức hạnh là cái bóng của
ta." Ông ấy nói, "Ông chỉ có thể làm điều vô đạo đức, không
phải đức hạnh. Điều đó là không thể được."

Nhà vua vẫn cố tạo ra đối thoại nào đó và gạt bỏ người

này một cách lịch sự nhất có thể được; ông ta không muốn
làm phật lòng người này. Ông ta nói, "Với hành vi đức hạnh
ta ngụ ý rằng ta đã làm nhiều đền chùa cho Phật, nhiều điện
thờ. Ta đã làm nhiều đạo tràng cho các khất sĩ Phật tử, các
sannyasin. Ta đã thu xếp cho hàng nghìn học sĩ để dịch kinh
sách Phật sang tiếng Trung Quốc. Hàng triệu và hàng triệu
đồng bạc ta đã đổ vào phục vụ Phật Gautam. Cái gì sẽ là kết
quả, hậu quả, của mọi đức hạnh của ta, của mọi hành vi đức
hạnh của ta? Hàng triệu khất sĩ xin ăn mọi ngày từ cung
điện nọ này và trên khắp nước. Cái gì sẽ là kết quả của điều
đó?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.