HOA SÚNG ĐEN - Trang 349

những người phụ nữ mang tên Diane. Mặt trời sẽ mọc vào lúc 5 giờ 49, còn
vài phút để tranh thủ. Ngày mai sẽ là ngày 9 tháng Sáu năm 1963.

Không có tình yêu hạnh phúc…
Ngoại trừ những gì mà ký ức chúng ta nuôi dưỡng.
Vĩnh biệt, mãi mãi.
Laurenç

❀ ❀ ❀

Tôi lắc người. Tôi sẽ bị nướng dưới ánh mặt trời mất nếu cứ đứng bất động
như vậy ở bên lề đường Roy, lạc lối trong những ký ức của một bà già gàn
dở là chính tôi.

Tôi phải cử động. Tôi phải mở khóa. Chỉ còn thiếu từ ‘Hết truyện’ trong

khuôn khổ câu chuyện này.

Đây là một câu chuyện lãng mạn thật đẹp đúng không? Quý vị hẳn tán

thưởng cái kết có hậu, tôi hy vọng là thế.

Họ đã cưới nhau, ít ra là vậy, họ vẫn là vợ chồng, họ không có con.
Cậu bé đã hạnh phúc.
Cô bé những tưởng mình cũng thế. Người ta sẽ quen.
Cô ấy vẫn còn thời gian… Gần năm mươi năm. Từ năm 1963 đến năm

2010, chính xác là vậy. Thời gian cho một đời người, chỉ đơn giản là vậy…

Tôi quyết định tiếp tục đi bộ thêm một chút, dọc theo đường Roy đến tận

nhà xay bột. Tôi đi lên cầu vượt qua con sông rồi dừng lại trước cổng.
Ngay lập tức, tôi nhận thấy hộp thư của tôi ngập đầy những tờ rơi quảng
cáo ngớ ngẩn thông báo chương trình khuyến mãi của đại siêu thị gần nhất
mà tôi chưa từng đặt chân đến. Tôi càu nhàu, vứt đống giấy tờ vào thùng
rác mà tôi đã cố ý đặt ở lối vào sân. Nó còn lâu mới đầy… Tôi đột ngột bật
ra một lời rủa.

Ngay giữa những tờ rơi quảng cáo rơi ra một chiếc phong bì suýt nữa đã

chịu chung số phận. Một chiếc phong bì đề tên tôi, dạng khổ nhỏ giấy các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.