HỎA THẦN - DANIEL SILVA - Trang 156

nghe cái giọng nói khá nặng nề của viên phi công. Nó khiến anh thôi không
nhìn chằm chằm vào chiếc đồng hồ để tính toán thời gian xảy ra cuộc tàn
sát những người vô tội tiếp theo của Khaled. Khi họ gần đến Frankfurt, anh
dựa đầu vào tấm cửa kính và nhìn ra bên ngoài với hy vọng tìm thấy những
tia sáng đầu tiên của đồng bằng Nam Đức, nhưng trước mặt anh u ám một
màu đen. Chiếc máy bay lao thẳng vào những đám mây. Nhìn những vệt
nước mưa giăng ngang đầy cửa sổ, Gabriel liên tưởng ngay đến những đợt
bày binh bố trận của đội quân Khaled cho cuộc tấn công tiếp theo. Rồi đột
nhiên, đường băng xuất hiện, một dải cẩm thạch đen bóng chầm chậm nuốt
chửng lấy chúng.

Anh tìm trạm điện thoại ở sân bay và quay số đến một công ty vận

chuyển ở Brussels. Anh nhận mình là Stevens, một trong nhiều cái tên tự
xưng trên điện thoại của anh và yêu cầu được nói chuyện với ông Parsons.
Một loạt âm thanh lạch cạch và ậm ừ ở đầu dây bên kia, tiếp đó là giọng nữ
lạnh nhạt nhẹ vang lên. Gabriel biết cô ta hiện đang ngồi tại phòng kiểm
soát hoạt động trong tổng hành dinh ở đại lộ King Saul.

“Anh cần gì?”, cô ta hỏi.

“Tôi muốn nhận dạng giọng nói”.

“Anh có bản ghi âm chứ?”.

“Có”.

“Chất lượng như thế nào?”.

Vì không muốn ai hiểu nội dung trao đổi, Gabril dùng tiếng Do Thái cổ

để trả lời ngắn gọn những yếu tố kỹ thuật về giọng nói mà anh đã ghi âm
được.

“Anh vui lòng cho chạy bản ghi âm”.

Gabriel nhấn nút CHẠY và giữ máy ghi âm ấp trên ống nói của điện

thoại. Giọng nam, tiếng Pháp chuẩn.

“Là tôi đây. Hãy gọi cho tôi khi có thể. Không có gì gấp cả. Chào”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.