HỎA THẦN - DANIEL SILVA - Trang 184

phục đối với những tay quan sát của phía bên kia. Luôn luôn tồn tại vài giây
căng thẳng khi chiếc máy quay phim cũ vụt tắt và chiếc máy quay mới chưa
kịp truyền tín hiệu về. Gabriel chỉ cần ra lệnh điều chỉnh góc độ và tiêu cự
của máy quay khi cần và mệnh lệnh sẽ được thực hiện ngay tức khắc.

Mặc dù phải đóng vai tù nhân của tàu Fidelity, Gabriel vẫn ra lệnh cho

Dina và Yaakov sinh hoạt như những du khách bình thường. Anh ghép hai
hoặc ba nhân viên theo dõi làm một để họ có đủ thời gian ăn trưa ở một nhà
hàng nào đó trong khu cảng hoặc có thể viếng thăm những thắng cảnh của
thành phố bằng xe môtô. Yaakov tận dụng cơ hội này để thử lái xe theo lộ
trình đào tẩu tại nhiều thời điểm khác nhau trong ngày nhằm làm quen với
mật độ giao thông ở đây. Dina mua sắm trang phục ở một trong những khu
phố chợ dành cho người đi bộ hoặc diện một bộ áo tắm và nằm tắm nắng
trên boong tàu. Cơ thể nàng còn in đậm những dấu ấn của đêm ác mộng tại
quãng trường Dizengoff, một vết sẹo dày màu đỏ nằm vắt ngang trên nửa
bụng bên phải của nàng, một vết sẹo khác, dài và nhăn nheo, chạy dọc theo
phần đùi phía bên phải. Trên các đường phố Mác-xây nàng che đậy chúng
bằng quần áo, nhưng trên boong tàu Fidelity, nàng chẳng buồn che giấu
chúng trước ánh mắt của Gabriel và Yaakov.

Ban đêm, Gabriel ra lệnh chia mỗi phiên theo dõi dài ba giờ để những

người không theo dõi được giấc ngủ nhiều hơn. Nhưng anh sớm hối hận về
quyết định này, vì ba giờ dường như dài vô tận. Đường phố ban đêm vắng
lặng như tờ. Mỗi hình nhân thoáng xuất hiện trên màn ảnh đều có vẻ vô
cùng khả nghi. Để thoát khỏi sự buồn chán, Gabriel thì thầm vài lời chào
các nhân viên Ayin đang trực theo dõi trong công viên phía trước Palais de
Justice – hoặc nhắn với nhân viên trực ở phòng Trực ban chiến dịch tại đại
lộ King Saul rằng anh cần thử đường truyền qua vệ tinh, chỉ để được nghe
một giọng nói từ quê hương.

Dina là người thay ca cho Gabriel. Sau khi cô đã yên vị trong tư thế ngồi

thiền trước màn ảnh, anh trở về phòng và cố ngủ, nhưng trong đầu lúc nào
cũng lởn vởn hình ảnh cánh cửa; hoặc Sabri đang đi bộ dọc theo đại lộ
Germain với bàn tay thọc vào túi quần tình nhân của y; hoặc những người
Arập ở làng Beit Sayeed bỏ nhà cửa chạy tháo thân; hoặc Shamron, đứng
trên cầu tàu ở Sardinia, nhắc nhở anh về bổn phận. Và đôi khi anh tự hỏi
liệu ông còn có đủ sự lạnh lùng cần thiết để bước đến bên một gã đàn ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.