HOA TRÁI CỦA NIỀM ĐẮM SAY - Trang 164

Tôi không tưởng tượng đó là lời nói cẩn thận. Khi nhìn thấy họ nằm

trong giường, kiệt sức sau bốn mươi tám tiếng đồng hồ hoan lạc tình ái, tóc
dính lên vầng trán lấp lánh thành từng lọn, lý tưởng le lói đọng trong hố
mắt sâu, tim phồng theo nhịp đập thái dương, tôi nghĩ đến Julie… Tôi đã
yêu nàng bằng một tình yêu quá tệ hại kể từ lúc có đám mây ô nhiễm hình
thành lơ lửng trên đầu! Vậy, tôi ghen ư, với cái kỷ lục mà hai kẻ kia tin đã
lập được, vì như thể Julie và tôi không thể chịu bỏ mất mười hai ký lô trọng
lượng trong hai ngày, cho đến lúc cảm thấy thân xác đè nặng như hàng
nhiều tấn! Vì như thể chúng tôi cũng không biết vung vãi mười lần những
quần áo của chúng tôi trong phòng nhiều hơn là những quần áo mặc trên
thân! Như thể chúng tôi cũng không có ý nguyện tự sát bằng tình yêu! Như
thể chúng tôi chưa từng nhìn vào một cùng đích chung khác…

Thế thì ghen với hai con người tài tử này và bao lâu tôi có mặt nơi đây,

ghen với nỗi hoan lạc làm căng giãn nụ cười của Thérèse, ghen với tên nhơ
bẩn vô danh ẩn mặt đâu đó, để lại em gái tôi ủ men nỗi hoan lạc này trong
tù.

Tôi cầm lấy một nắm áo quần vất cho Théo, rồi đi vòng quanh ngôi nhà

bếp kiểu Mỹ của ông bạn.

- Mặc vào và hãy trả lời tôi bằng hai tiếng đúng hoặc không

Tôi đặt bình cà phê kiểu Thổ lên bếp lửa và quyết định cho ông ta uống

cà phê bằng mũi nếu cần, và tôi bắt đầu tra hỏi.

- Như vậy, hai người kia đã ôm hôn nhau như những đứa mất hồn trong

hơn bốn mươi tám tiếng đồng hồ, đúng hoặc không?

- Đúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.