HOA TRÁI CỦA NIỀM ĐẮM SAY - Trang 167

17.

Tôi xuống thang gác thật nhanh và chặn lại một chiếc taxi đang lao vụt

qua. Tôi vội vả về lại ngôi nhà bộ tộc, phòng khi Thérèse có thể hiện hình
nơi đó lần thứ nhì, lúc tôi đi vắng. Con chó Julius biết điều. Nếu nó muốn
vào được trong xe, nó phải dấu mình cho đến lúc tôi vừa kéo cánh cửa xe
trước tôi. Người tài xế, nếu nhìn thấy con chó trước khi dừng, sẽ lên ga lại
ngay và chạy bay biến về phía xa, chừng như anh ta ý thức có việc gì đàng
sau. Nhưng nếu Julius thành công, nó sẽ bảo đảm cho chúng tôi có một lộ
trình ngắn nhất, nhanh nhất và lặng lẽ nhất. Không rắc rối về việc đưa
khách đi dạo với thứ mùi hôi thối trong xe. Và, không còn rắc rối chuyện
phản đối việc phải làm cái nghề không phải của anh ta, những khách hàng
tin là đi trong lộ trình của họ, những phụ nữ cư xử như những phụ nữ.
Những chàng bê-đê đòi làm đám cưới, những người Niacoues chiếm cứ
Belleville làm thuộc địa, nơi đêm tối trở thành một đoạn đường đầy nguy
hiểm, dễ mất mạng, và hãy tích cực ủng hộ Martin Lejoli đắc cử. Chỉ cần
xướng lên một tràng dài như thế cũng đủ đứt hơi rồi, vả lại con chó Julius
chống đối lại lời quảng cáo đó, trong dáng vẻ hoàn toàn uy nghiêm, chững
chạc. Thérèse không có ở nhà.

Tôi tự pha cà phê uống và gọi điện thoại đến vườn trẻ Hoa trái niềm đắm

say cho Gervaise. Chị ấy chẳng có gì để giúp tôi an tâm. Theo Silistri thì
Thérèse đang dần dần và chắc chắn chìm vào giới hạn bị nghi ngờ. Cô
không những không nói ra tên của người vắng mặt mà còn biểu hiện khí
sắc vui vẻ của sự hài lòng nhẫn nhục. Phó nhiệm Jual bắt đầu nghi chính cô
đã phóng hỏa ngôi nhà bộ tộc.

- Cái gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.