HOA TRÊN MỘ ALGERNON - Trang 153

Nhưng họ cản trở tôi và tìm cách đặt tôi vào đúng vị trí của mình. Vị trí

của tôi là ở đâu? Giờ đây tôi là ai và tôi là cái gì? Liệu tôi có phải là toàn bộ
cuộc đời tôi, hay chỉ là những tháng vừa qua? Ôi, họ trở nên thiếu kiến nhẫn
biết bao khi tôi cố gắng thảo luận với họ về vấn đề này. Họ không muốn
thừa nhận rằng họ không biết. Thật ngược đời khi một con người bình
thường như Nemur lại liều lĩnh, chú tâm vào việc biến người khác thành
thiên tài. Ông ta muốn được biết đến như người khám phá ra những quy
luật mới về học hỏi – một Einstein của ngành tâm lý học. Và ông ta mang
trong mình nỗi sợ của thầy giáo bị học trò vượt mặt, của sư phụ bị đệ tử
nghi ngờ tác phẩm của mình. (Tôi không hề coi mình là học trò hay đệ tử
của Nemur như Burt).

Tôi nghĩ, có thể hiểu được việc Nemur sợ bị phát hiện ra mình là người

bình thường đi cà kheo giữa đám khổng lồ. Thất bại tại thời điểm này sẽ
hủy hoại cuộc đời ông ta. Ông ta đã quá già để có thể làm lại từ đầu.

Mặc dù choáng váng khi khám phá ra sự thật về hai con người mà tôi

hằng kính trọng, tôi vẫn nghĩ rằng Burt nói đúng. Tôi không được quá nôn
nóng với họ. Những ý tưởng và công trình xuất sắc của họ đã góp phần làm
cho cuộc thử nghiệm diễn ra tốt đẹp. Tôi phải cảnh giác trước xu hướng tự
nhiên coi thường họ khi giờ đây tôi đã vượt qua họ rồi.

Tôi phải nhận ra rằng khi họ không ngừng nhắc tôi hãy đọc và viết đơn

giản để những ai đọc báo cáo cũng có thể hiẻu được, chính lúc ấy họ cũng
đang nói về bản thân mình. Nhưng dù sao thì cũng thật đáng sợ khi nhận
thấy số phận của mình lại nằm trong tay những kẻ không phải là người
khổng lồ như tôi nghĩ trước kia, mà là những kẻ không biết hết mọi câu trả
lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.