HOA TRÊN MỘ ALGERNON - Trang 203

“Dù thế nào đi nữa thì cảm xúc của anh cũng đang tách biệt với tất cả

mọi người và mọi thứ. Và điều mà anh đang thực sự tìm kiếm trên những
con phố tối tăm ngoài kia - chỗ khốn khiếp cuối cùng mà anh có thể sẽ tìm
được chính là cách giúp anh hòa nhập với mọi người về mặt cảm xúc, trong
khi vẫn được tự do trí tuệ. Anh cần phải trưởng thành. Đối với anh, điều
này đồng nghĩa với tất cả...”

Tôi cứ thế nói, phun hết từ đáy lòng những mối nghi ngờ và sợ hãi lên

trên bề mặt. Nàng trở thành tấm màn hướng âm của tôi và cứ ngồi đó như bị
thôi miên. Tôi thấy mình đang nóng dần lên, gây gây sốt, cho đến lúc tôi
nghĩ cả người tôi đang bắt lửa. Tôi đang làm cho tan ra thứ bệnh lây nhiễm
trước mặt một người mà tôi quan tâm, và điều đó khiến mọi thứ trở nên
khác hẳn.

Nhưng như vậy là quá nhiều đối với nàng. Giọt nước đã làm tràn ly khi

cơn run rẩy biến thành nước mắt. Bức tranh trên chiếc ghế dài đập vào mắt
tôi - cô thiếu nữ má hồng khép nép - và tôi tự hỏi lúc này Alice đang cảm
thấy thế nào. Tôi biết nàng sẽ dâng hiến cho tôi, và tôi cũng muốn có nàng,
nhưng còn Charlie thì sao?

Có thể Charlie sẽ không xen vào nếu như tôi muốn làm tình với Fay. Có

thể cậu ta sẽ chỉ đứng trên khung cửa và quan sát thôi. Nhưng hễ tôi cứ đến
gần Alice là cậu ta lại phát hoảng lên. Tại sao cậu ta lại sợ không dám để
cho tôi yêu Alice?

Nàng ngồi trên chiếc ghế dài, nhìn tôi, chờ đợi xem tôi sẽ làm gì. Nhưng

tôi làm được gì? Tôi muốn ôm nàng vào lòng và...

Khi tôi bắt đầu nghĩ đến chuyện đó, lời cảnh báo liền xuất hiện.

“Anh có sao không Charlie? Trông anh xanh xao quá.”

Tôi ngồi lên chiếc ghế, bên cạnh nàng. “Anh chỉ hơi choáng một chút

thôi. Sẽ qua nhanh mà.” Nhưng tôi biết nó chỉ càng trở nên tồi tệ hơn chừng

Liên Kết Chia Sẽ

    error code: 525
** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.