HOA TRÊN MỘ ALGERNON - Trang 280

thảo luận. Giấc mơ… ký ức… liên tưởng… rắc rối… Nhưng bây giờ tôi
cảm thấy cô độc và trống rỗng.

Chỉ có Strauss Lãnh đạm đang thở sau lưng tôi.

“Tôi cảm thấy lạ lắm,” tôi nói.

“Anh muốn nói về chuyện này?”

Ôi, anh ta thật thông minh và tế nhị! Tôi đang làm cái quái gì ở đó, khi

mà những liên tưởng của tôi bị hấp thu vào những cái lỗ bé xíu trên trần nhà
và những cái lỗ lớn trong bác sĩ của tôi?

“Tôi không biết là có muốn nói về chuyện này hay không,” tôi nói.

“Hôm nay tôi thấy mình thù địch với anh một cách bất thường.” Rồi tôi kể
cho anh ta nghe những gì tôi đang nghĩ.

Không cần nhìn tôi cũng biết anh ta đang tự gật gù.

“Thật khó giải thích,” tôi nói. “Trước đây tôi đã từng có cảm giác này

một hai lần, ngay trước khi tôi ngất. Cảm giác lâng lâng trong đầu… mọi
thứ căng thẳng… nhưng người tôi cảm thấy lạnh và tê cóng…”

“Tiếp tục đi.” Giọng anh ta có vẻ hào hứng. “Rồi sao nữa?”

“Tôi không còn cảm nhận gì về cơ thể mình nữa. Tôi tê cóng. Tôi có

cảm giác là Charlie đang ở ngay bên cạnh. Mắt tôi đang mở - tôi chắc chắn
thế - có đúng không?”

“Đúng, mở to.”

“Vậy nhưng tôi nhìn thấy một quầng sáng xanh-trắng trên tường và trên

trần nhà tạo thành một quả cầu lung linh. Bây giờ nó đang treo lơ lửng
trong không trung. Ánh sáng… chọc vào mắt tôi… và não tôi… Mọi thứ
trong phòng đều sáng rực lên… Tôi có cảm giác bồng bềnh… hay đúng hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.