HOA TRINH NỮ CỦA ANH - Trang 109

Yến Đu quay nhìn anh:
Một lần nữa, tôi khuyên anh nên cẩn thận với người ngồi cạnh anh.
Khang Luân xua tay:
– Cám ơn lời nhắc nhờ của cô. Nhưng cô nên nhớ mình đừng làm chuyện
quá đáng với cô ấy.
Yến Du hơi mỉm cười:
– Điều này tôi biết. Cũng như tối nay chợt thấy anh và cô ấy hát karaoke
cùng phòng với mình, tôi vẫn thản nhiên.
– Nói vậy, cô đã ...
– Thấy anh chở cô ấy vào quán. Không sao, chuyện ấy bình thường thôi.
Khang Luân giãi bày:
– Tôi chỉ thưởng cô ấy sau khi hoàn thành nhiệm vụ.
– Vậy à!
Khang Luân nhìn Yến Du:
– Dường như cô không được vui khi nhìn cảnh ấy?
Yến Du bật cười:
– Vớ vẩn! Tại sao tôi phải buồn kia chứ?
– Anh tường mình là ai?
Khang Luân cũng cười:
– Vậy thì tốt rồi.
Yến Du lại nói:
– Tôi chỉ nhắc nhở anh như vậy thôi. Nếu có gì phật ý xin anh bỏ qua cho.
Đáng lý ra tôi không nên xen vào chuyện của anh.
Khang Luân thấy mình hơi quá đáng với ân nhân của mình nên nói:
– Tôi xin lỗi.
Yến Du lảng sang chuyện khác:
– Mấy mẫu rượu anh khoe với tôi hôm nọ có giúp anh thành công hay
không vậy?
– Rất tốt.
– Chúc mừng anh.
Bà Lài xuất hiện:
– Thưa cậu, ông chủ cho mời cậu mợ xuống phòng khách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.