HOA TRINH NỮ CỦA ANH - Trang 112

Đạo đức con người là quan trọng nhất.
Khang Luân rơm rớm nước mắt:
– Con biết rồi cha.
– Còn nữa! Dì Lài là người có công với gia đình ta nhiều lắm. Vì vậy con
nên phụng dưỡng dì lúc tuổi già như người thân trong gia đình. Không
được xem thường.
Khang Luân vuốt ngực ông:
– Những điều cha dạy, con sẽ ghi nhớ.
– Con sẽ làm theo lời cha dặn.
– Tốt!
Ông ngước nhìn Yến Du:
– Yến Du là người vợ tốt, con phải hết lòng thương yêu nó. Không được
chạy theo tình cảm riêng tư bên ngoài mà ruồng rẫy nó.
– Vâng.
Yến Du cũng ôm một tay ông:
– Xin cha đừng nói nữa. Hãy nằm tịnh dưỡng nghe cha.
Ông lắc đầu, đưa tay ngăn:
– Trên thương trường không phải như ở nhà đâu. Làm việc gì cũng phải cân
nhắc cho kỹ lưỡng.
Khang Luân biết đây là lần trăng trối của cha mình. Anh khóc ròng bên
cạnh ông:
– Cha đừng nói vậy, con sợ lắm cha ạ.
Hãy cố gắng mà sống với con thêm vài nămnữa.
Ông Khang Lý thở mệt nhọc:
– Những gì cần nói cha đã nói hết, các con nên ghi nhớ mà thực hiện.
Khang Luân nói như mếu:
– Con xin cha đừng nói nữa. Hãy nghỉ ngơi đi cha.
– Đừng ngăn cha nữa mà.
Yến Du lại mời:
– Cha uống nước đi.
Ông Khang Lý uống một ngụm rồi mới nói tiếp:
– Đám tang của cha, hai con nên nhớ hậu sự của cha hãy làm đơn giản thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.