HOA TRINH NỮ CỦA ANH - Trang 13

Bà Lài lắc đầu quay đi. Khang Luân chợt hỏi:
– Mai mấy giờ cô ấy đến?
Bà Lài quay lại:
– Đúng sáu giờ tối. Đây là thời gian do ông chủ quy định mà.
Như sực nhớ, Khang Luân chỉ gật đầu mà không nói gì. Anh uống cạn ly
sữa, rồi quay gót trở về phòng mình.
Buổi tối, đến giờ học rồi mà Khang Luân vẫn ngồi ngả người trên chiếc ghế
để nói chuyện điện thoại:
– Vậy sao?
– Em muốn về nước.
– Được thôi! Nhưng chừng nào em mới đáp máy bay đây.
– Bí mật.
Anh bật cười lớn:
– Lại là bí mật ư?
– Cho anh một bất ngờ thú vị.
– Hừm! Vậy thì anh cũng sẽ cho em một bất ngờ đầy hứng thú.
Yến Du ngồi chờ, cô cảm thấy sốt ruột nên đánh tiếng:
– Có học không đây cậu Hai?
Khang Luân hơi gắt:
– Cô không thấy tôi bận hay sao?
– Đó chỉ là cuộc nói chuyện vô bổ mà thôi.
Khang Luân cười gằn:
– Sao cô biết là vô bổ chứ? Cô chỉ là người dạy kèm thôi chứ đâu phải là
má tôi.
Yến Du cãi lý:
– Nhưng tôi đến dạy kèm anh hưởng lương thì tôi phải làm việc thôi.
Khang Luân hất mặt:
– Thì cô cứ ngồi đó hết giờ lại về. Tới tháng lĩnh lương. OK!
Nhưng Yến Du lắc đầu:
– Tôi làm việc phải có hiệu quả. Ngồi không lĩnh tiền tôi không quen.
Khang Luân phải tắt máy ngay. Anh quay qua hướng Yến Du:
– Cô nói nghe hay nhỉ. Còn tôi, tôi lại không muốn học thì sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.