HOA TRINH NỮ CỦA ANH - Trang 21

Không dám cãi ông, Khang Luân lẳng lặng bước lên lầu. Ông Lý nói với
Yến Du:
– Tôi cám ơn cô nhé:
Yến Du lắc đầu:
– Dạ, không có gì. Nếu ông chủ muốn ăn thức ăn do tôi nấu thì mỗi chiều
tôi tranh thủ đến đây nấu giúp ông vậy.
– Được lắm!
Câu nói ấy đã lọt vào tai của Khang Luân. Cuối buổi học, anh mới lên tiếng
hỏi cô:
– Cô làm vậy là có ý đồ gì?
Yến Du ngạc nhiên:
– Ý đồ gì là sao?
– Hừ! Cô định vào nhà tôi để làm bảo mẫu luôn sao?
Hiểu được ý của anh, Yến Du phá lên cười:
– Thì ra anh khó chịu về chuyện ấy đó sao? Thật ra thì tôi chỉ muốn giúp
cha của anh mà thôi.
Khang Luân mai mỉa:
– Người dưng nước lã mà cô có tình cảm dư cho người vậy sao?
Khoanh tay trước ngực, Yến Du hỏi lại anh:
– Thế anh cho hành động của tôi là sai hay sao:
– Tôi chỉ nghi ngờ lòng tốt đột xuất của cô mà thôi.
– Do anh bị ảnh hưởng cái nếp sống gọi là văn minh ở phương Tây quá
nặng đó thôi. Nên anh bèn lấy đó mà ngờ vực lòng tốt của người khác.
– Cô chỉ biện minh cho mình.
Bật cười khan, Yến Du lại nói:
– Tội nghiệp cho anh sống trong một nền văn minh theo kiểu phương Tây
mạnh ai nấy sống, ai chết mặc ai kia không phù hợp với nước mình hiện
nay tí nào cả.
– Nhưng cô tốt với gia đình tôi như vậy là có mục đích.
Yến Du hỏi vặn vẹo:
– Theo anh là mục đích gì, anh có thể nói ra thử xem!
– Tôi nghĩ cô là người hiểu rõ hơn tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.