HOA TRINH NỮ CỦA ANH - Trang 22

– Tội nghiệp anh ghê. Nhưng tôi lại tội nghiệp cho ông chủ nhiều hơn. Và
tôi nghĩ ông chủ vì anh sẽ bệnh nặng thêm đấy.
– Hừm! Chứ không phải cô vào đây với mục đích riêng tư sao?
– Đúng là có. Vì tôi đang cần việc làm.
– Tôi cần tiền ...
– Vậy thì rõ rồi.
Yến Du cảm thấy buồn không thể tưởng nổi. Một anh chàng hào hoa mà có
tư tưởng hẹp hòi như vậy.
– Thế hôm nay anh có cần học thêm gì? Khang Luân hơi nhếch môi:
Hôm nay cô đã cho tôi hàng loạt bài học như vậy cũng tốt hơn những gì mà
cô đã dạy tôi trong thời gian qua.
Yến Du kêu lên trong đầu. Đúng là một con người có tầm suy nghĩ quá
nông cạn.
– Anh nói có hơi quá lời rồi. Chẳng lẽ tôi chỉ giúp ông chủ ngon miệng mà
anh lại đánh giá sai về tôi như vậy à?
– Sai ư?
– Nghĩa là anh cho là anh đã suy nghĩ đúng về tôi ư?
Khang Luân gật đầu:
– Chính xác.
– Anh thật không biết điều chút nào cả.
Khanh Luân vẫn đáp lạnh lùng:
– Tại sao tôi phải biết điều với cô chứ. Chúng ta hợp đồng sòng phẳng với
nhau rồi mà.
– Sòng phẳng ư? Anh thật là quá đáng đó.
– Sao, tôi nói đúng tim của cô rồi sao?
– Sao cô lại nổi nóng thế?
Trừng mắt nhìn anh, Yến Du mím môi cố nén giận:
– Anh im đi! Anh không được xúc phạm đến tôi như vậy. Tôi ... tôi ...
Khang Luân đứng khoanh tay, anh hất mặt hỏi cô:
– Sao lại ngập ngừng như vậy? Đừng giận, tôi sẽ không nói lại với cha của
tôi đâu. Và tôi cũng không dại gì mà đuổi việc cô đâu.
Tôi còn nhờ cô đến nấu ăn cho cha tôi nữa đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.