HOA TRINH NỮ CỦA ANH - Trang 23

Anh ta quả thật không hiểu lý lẽ gì cả. Anh ta chỉ nói bừa để chọc ghẹo
mình thôi.
Nghĩ vậy nên Yến Du chẳng thèm giận, mà cô lại nói:
– Anh càng chọc tức, càng khiêu khích tôi, tôi càng hứng thú ở lại thêm mà
thôi.
– Vậy thì cô cứ tự nhiên. Tới tháng tôi vẫn phát lương cho cô đầy đủ.
– Dĩ nhiên là tôi phải lĩnh lương rồi. Vì đây là công sức của tôi bỏ ra mà.
Nhướng mày Khang Luân hỏi cô:
– Thế bây giờ tôi được tự do chưa vậy.
– Tuỳ anh!
Khang Luân xếp vở lại, anh nói:
– Tôi đi đây.
Yến Du cũng nối gót theo anh. Cô mỉm cười một cách bí ẩn.
Khang Luân cảm thấy bực mình vô cùng. Anh không ngờ sự có mặt của
Yến Du làm cho trật tự trong nhà đảo lộn lên như vậy. Chẳng hiểu sao cha
mình lại có thể tin tuyệt đối vào Yến Du như thế? Cô ta làm nên trò trống
gì kia chứ.
– Anh buồn ư?
– Chim Biển à! Thật tình thì tôi đang rối lắm đây.
– Có lẽ là do anh quá khắt khe mà thôi. Hãy rộng lượng chút sẽ thấy thoải
mái. Làm sao tôi có thể rộng lượng với cô ta được. Vì cô ta lươn đem phiền
phức đến cho tôi.
– Có khi nào anh ngộ nhận không?
– Có thể do anh hiểu lắm lòng của cô ấy cũng nên.
– Không đâu Chim Biển ạ. Cô ấy thật là phiền hà đó.
– Mình có lời khuyên là xin anh hãy nhìn cô ta rộng lượng một chút sẽ thấy
dễ chịu hơn.
– Bạn không phải là mình nên không biết đâu? Cô ta lúc nào cũng tỏ ra là
người hiểu biết cả.
– Thật là như vậy mà.
– Sao bạn lại nói vậy?
Và hôm trước mình nghe bạn kể cô ta là cô giáo của bạn mà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.