HOA TRINH NỮ CỦA ANH - Trang 25

– Chúng ta có thể kết thúc lớp học này sớm hơn được không?
Ngừng tay,Yến Du nhìn anh hỏi thăm dò:
– Phải có lý do chính đáng!
Nheo nheo mắt, Khang Luân bảo:
– Tất nhiên là tôi có lý do rồi.
Nếu lý do ấy là chính đáng và có ý kiến của ông chủ thì tôi không có ý kiến
gì thêm.
Khang Luân hơi khựng lại:
– Sao lúc nào cô cũng đem cha tôi ra mà doạ tôi hết vậy.
Yến Dư hất mặt:
– Tại sao tôi phải doạ anh chứ. Ông chủ mướn tôi về đây cơ mà. Chừng nào
ông chủ gật đầu thì tôi cũng OK luôn.
Khang Luân nhìn cô trân trân:
– Cô thật là biết kiếm chuyện đó. Cô vẽ vời đủ thứ để trấn áp tôi.
Yến Du bật cười:
– Anh nói vậy xem ra tôi bị oan đó.
– Tôi mà trấn áp anh được sao? Anh nói chuyện tôi nghe buồn cười quá.
Khang Luân ngồi xuống, nhìn thẳng vào mắt của Yến Du:
– Cô cứ theo phá đám tôi như vậy. Thật ra cô muốn gì?
– Ơ, cái anh này ngộ ghê. Tôi được cha anh mời về đây chứ không tôi tự ý.
– Là tại vì cha tôi không hiểu được con người của cô.
Tự ái, Yến Du hỏi lại:
– Con người của tôi như thế nào, tôi nghe thử xem.
Xua tay, Khang Luân nói khích:
– Cô có thể tự hiểu mình mà. Tôi đâu dư thời gian để nói chuyện đó. Cô có
hiểu không?
Mím môi, Yến Du ném cho anh một cái nhìn giận dữ:
– Anh thật là quá đáng. Vậy mà ...vậy mà ...
Yến Du chợt hiểu mình muốn nói gì nên cô lắc đầu ngồi xuống:
– Nói với anh chỉ để tức thêm mà thôi.
Học hay không là tuỳ anh.
Khang Luân nói một cách lạnh nhạt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.