HOA TRINH NỮ CỦA ANH - Trang 26

– Tôi đã nói với cô từ đầu rồi. Tôi không có hứng thú để học.
– Nhưng cha của anh thì muốn.
Hơi nghiêng đầu nhìn cô, Khang Luân nói một cách chăm chích:
– Đó là chuyện của cha tôi. Điều này cô hiểu mà.
Yến Du nổi nóng:
– Vậy thì bây giờ anh tính sao.
– Tính sao tuỳ cô. Tôi ra ngoài đây.
Yến Du không kiềm chế được, cố nén tiếng nói:
– Yêu cầu anh dừng lại và ngồi xuống. Chúng ta nói cho ra lẽ đã.
Xua tay, Khang Luân buột miệng:
– Đã rõ rồi còn gì.
– Không, tôi muốn ba mặt một lời mà thôi.
– Cô ta thật là rắc rối. Ai đời cô giáo mà làm như chị Hai người không
bằng.
– Cô muốn gì thì nên tìm cha tôi mà nói đi.
– Được thôi, anh nên ngồi lại đi cha anh sẽ đến ngay thôi.
Nhưng bà Lài xuất hiện với thái độ sợ hãi.
Nguy rồi cậu Hai. Ông chủ lại lên cơn nữa rồi. Cậu xuống nhanh lên!
Khang Luân ba chân bốn cẳng chạy như bay xuống cầu thang. Yến Du nắm
tay bà Lài:
– Ông chủ thế nào vậy dì?
Bà Lài lo lắng:
– Tôi thấy ông ấy mệt dữ lắm. Chắc phải đưa ông đi bệnh viện thôi.
Hai người cũng vừa bước vào phòng ông, đã nghe ông nói:
– Cha mệt lắm.
Khang Luân lo lắng:
– Con gọi xe cấp cứu đưa cha đến bệnh viện ngay.
Ông Khang Lý nhẹ gật đầu:
– Ừ.
Yên Du cùng bà Lài sắp xếp mọi chuyện đồ đạc rồi đưa ông vào viện. Thấy
ông còn mệt nên Yến Du vẫn còn nán lại.
– Dì à! Xem ra lần này ông chủ có phần nặng hơu những lần trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.