HOA TRINH NỮ CỦA ANH - Trang 56

– Em còn muốn gì nữa!
Thuý Thuý làm ra vẻ giận hờn:
– Em còn chưa kể tội của anh đó. Về nước rồi cưới vợ, bỏ em bơ vơ nơi đất
khách quê người.
Khang Luân dỗ dành:
Thôi được, anh sẽ bù đắp lại cho em. Phụng phịu, Thuý Thuý hỏi lại:
– Thế anh định bù đắp cho em như thế nào đây?
– Em cứ an tâm ở lại đây, anh sẽ lo cho em mọi thứ.
Thuý Thuý choàng tay qua cổ anh, kéo xuống hôn đánh chụt" vào má anh,
cô nũng nịu:
– Anh hứa rồi đó nha. Anh nhất định không để em chịu thiệt thòi đó.
– Được rồi, anh hứa mà.
Hai người lại tay trong tay, tình cảm tha thiết mặn nồng. Dù gì thì ở bên
Thuý Thuý vẫn hơn gần gũi một con người lạnh băng như đá kia thì khổ
hết sức.
– Anh đang nghĩ gì thế?
Quay lại nhìn cô, Khang Luân quan tâm:
– Em định ở đâu?
Thuý Thuý lắc đầu:
– Em làm sao biết được. Em là người mồ côi không có gia đình.
Khang Luân sắp xếp:
– Vậy em tạm thời ở lại đây đi. Để từ từ rồi anh tính.
Thuý Thuý làm ra về đau khổ:
– Như không còn tạo cho người ta hoàn cảnh sống thế này hà. Thuý Thuý
này đâu phải là đồ bỏ.
Khang Luân năn nỉ:
– Thôi đi mà em, anh sẽ bù đắp lại cho em mà.
– Anh nói thì phải nhớ đó.
Khang Luân đứng lên:
– Anh phải về rồi.
Thuý Thuý vội vã kéo tay anh lại:
Ngồi lại với em thêm một chút nữa đi anh. Thật tình thì em không muốn rời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.