HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 13

Ngày 10 tháng chạp, người ta đưa xác trưởng thôn ra đồng. Công việc ma
chay xong xuôi, khách khứa ra về thì trời đã tối. Hắc Tiểu nán lại ở sân
giúp đầu bếp thu dọn thức ăn thừa thãi. Vợ cả Điện Nguyên ở trong phòng
ôm lấy cậu con trai thổn thức. Địa chủ Lão Nguyên bỗng bừng bừng tức
giận. Người ông rung lên, ho sặc sụa. Mao Đán dìu ông vào phòng nằm.
Lúc này, Lão Phùng, người nuôi gia súc cho địa chủ Lão Nguyên, buớc
vào, khúm núm đứng một chỗ. Lão Nguyên ho xong, hỏi:

- Lão Phùng, mày làm sao thế?

- Bẩm ông, xin ông giữ gìn sức khỏe!

- Tao biết rồi, mày lui ra đi.

Lão Phùng vẫn chưa chịu quay ra, ngó nghiêng một hồi mới nói:

- Bẩm ông, con có chuyện muốn bẩm với ông ạ.

- Mày nói đi!

- Lẽ ra con không nên nói ra điều này. Nhưng vì năm ngoái, cháu nhà con
ốm nặng, may nhờ có ông tìm hộ thầy giỏi đến chữa nên mới giữ được
mạng sống!

- Lão Phùng, có điều gì mày cứ nói đi! - Lão Nguyên có vẻ sốt ruột.

- Con trộm nghĩ, cậu chủ lần này bị hại đều do tên tá điền Lão Tây mà ra
cả.

- Sao lại tại Lão Tây, mày phát hiện thấy nó câu kết với thổ phỉ à? - Mao
Đán cuống quýt hỏi.

- Nó có câu kết với thổ phỉ hay không thì con không biết, nhưng lần trước
bọn phỉ đến làng, cậu chủ phân công nhà Lão Tây nướng 20 cái bánh,
nhưng nhà nó chỉ nướng có 12 cái. Bọn phỉ tức quá tát cậu chủ một cái và
dọa sẽ quay lại tính sổ. Chắc vì thế, nên bây giờ cậu chủ mới bị hại!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.