HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 12

- Chú ạ, bọn cháu đã kiểm tra rồi. Ông trưởng thôn đúng là đã bị hung thủ
thắt cổ bằng dây thừng!

- Ai chẳng biết là anh tôi bị thắt cổ chết? Vấn đề là kẻ nào đã làm chuyện
đó. Anh Mã, anh phải túm cổ hung thủ! - Mao Đán vốn nóng nảy, nói luôn.

Mã thấy Mao Đán ăn nói như vậy hơi phật ý, vừa rít thuốc vừa nói:

- Bắt thì phải bắt rồi. Nói thì ai chẳng nói được. Anh tài giỏi thế, sao không
đi bắt hung thủ đi, cần gì phải gọi đến tôi?

- Anh Mã, lúc điều tra các anh cũng phải tính đến bọn thổ phỉ, anh đã trông
thấy đống vỏ khoai lang trong lò gạch rồi đấy! - Hắc Tiểu ngồi tiếp khách
cùng lúc này cũng lên tiếng.

- Có vỏ khoai chưa chắc đã là thổ phỉ. Mà giả dụ là thổ phỉ thì cũng không
hẳn cứ phải có vỏ khoai! - Mã trừng mắt nhìn Hắc Tiểu, rồi quay sang nói
với Lão Nguyên:

- Thưa chú, cháu biết cháu chẳng có bản lĩnh cao siêu gì, được chú mời
cơm, cháu cũng ngại lắm. Nhưng cháu khuyên chú nghĩ lại xem anh Điện
Nguyên nhà ta có kẻ thù nào không. Khi nào nghĩ ra, chú cho người lên
huyện báo với cháu một câu. Cháu tin kiểu gì cũng sẽ bắt được hung thủ!

Nói xong, Mã chẳng thèm để ý đến ai, một mình bắn liền hai điếu thuốc,
rồi dẫn hai tên nhân viên ra về. Lúc họ đến, Lão Nguyên cho xe ngựa lên
huyện đón. Lúc họ về, ông cũng cho xe ngựa đưa tiễn. Còn bảo người nhà
biếu bọn Mã mấy chiếc bánh bao nhân thịt. Mã cảm thấy ngài ngại:

- Chú còn cho bọn cháu bánh trái làm gì. Thật, chúng cháu làm phiền các
chú, các anh quá!

Xe ngựa vừa đi khỏi, Mao Đán đã chửi:

- Cái thằng Mã vô tích sự này thì điều tra cái khỉ gì? Ngữ nó chỉ giỏi ăn
bánh bao thôi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.