HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 195

Sáng sớm hôm ấy, Wakamatsu nhận được thư nhà gửi từ Nhật sang. Thư
của vợ hắn. Vợ Wakamatsu vốn là cô giáo ở một nhà trẻ, sau này bị đưa
vào một nhà máy quân giới của Nhật làm công nhân. Thư của vợ toàn
những câu đại loại như “Mọi việc trong nhà vẫn tốt đẹp”, “Cầu mong cho
anh được bình an”... Trong thư còn kẹp một con cóc gấp bằng giấy, ấn một
cái là nó nhảy. Chị vợ nói con cóc này do cô con gái 7 tuổi gấp tặng bố.
Ngắm nghía con cóc giấy, Wakamatsu đoán chắc không phải do con gái
gấp, nhưng vẫn mỉm cười cầm con cóc nhỏ ngắm nghía cả ngày trời. Lính
cần vụ một ngày ba bữa đem cơm đến cho chỉ huy, thấy Wakamatsu cầm
mãi con cóc giấy cười, không hiểu hắn ta lại mắc chứng bệnh thần kinh gì,
nhẹ nhàng đặt cơm xuống rồi đi ra. Đến chập tối, một tên trung đội trưởng
hớt hải chạy vào phòng của Wakamatsu, hô một tiếng “Báo cáo!”, nhưng
thấy Wakamatsu đang ngắm con cóc giấy, lại không dám nói năng gì. Đợi
đến khi ngắm con cóc đã rồi, Wakamatsu mới quay đầu lại nhìn cấp dưới.
Tên trung đội trưởng vội giơ tay chào rồi nói:

- Báo cáo đại đội trưởng, hôm nay năm chiến sĩ của ta vào làng lấy hậu cần,
đã bị người Trung Quốc giết rồi ạ!

Wakamatsu sửng sốt:

- Kẻ nào giết?

- Theo như lời của Mao Đán, đại đội trưởng đại đội cảnh vệ chạy thoát về
nói lại, bọn Bát lộ quân, quân Trung ương và thổ phỉ cùng phối hợp hành
động giết người của ta!

Wakamatsu quát the thé:

- Bọn người Trung Quốc hỏng hết rồi! Tập hợp quân lính, đi đến thôn!

Quân lính trong đại đội Nhật Bản đều tập trung hết rồi lên xe ô tô đi về phía
thôn Mã. Wakamatsu ngồi trong cabin, dáng vẻ thiểu não. Lẽ ra hôm nay là
một ngày vui, con cóc giấy ngắm chưa đã, lẽ ra có thể ngắm tiếp đến tối,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.