HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 197

Lính nhật vào thôn, khám xét từng nhà truy tìm Bát lộ quân, quân Trung
ương và bọn phỉ. Nhưng Bát lộ quân, quân Trung ương và bọn cướp đều đã
rút từ lâu, làm sao mà tìm được? Dân trong thôn người thì trốn ra ngoài
đồng, người không kịp chạy ra ngoài đồng thì ở lại trong thôn. Không tìm
thấy Bát lộ quân, quân Trung ương và bọn phỉ, Mao Đán vừa ngao ngán,
vừa mừng thầm trong bụng vì đỡ bị ăn đạn. Nhưng lại tìm thấy xác mấy tên
lính Nhật nằm chỏng chơ ở nhà Bố Đại. Kiểm tra xong, cả bọn khiêng xác
lính Nhật trở về báo cáo Wakamatsu. Tên trung đội trưởng nói:

- Báo cáo Đại đội trưởng, bọn Bát lộ quân, quân Trung ương và bọn phỉ
đều bỏ chạy hết rồi ạ!

Wakamatsu nhìn xác mấy tên lính Nhật đầu chẳng ra đầu, người chẳng ra
người, cau mày nói:

- Lương tâm người Trung Quốc tồi tệ hết rồi!

Mao Đán nói:

- Thưa chỉ huy, chúng ta trở về thôi. Để hôm khác chúng ta sẽ càn quét bọn
Bát lộ quân, quân Trung ương và thổ phỉ!

Wakamatsu tiến đến giáng cho Mao Đán một cái bạt tai:

- Lương tâm của anh cũng tồi tệ rồi!

Sau đó, ra lệnh cho tên trung đội trưởng bằng tiếng Nhật:

- Tập hợp dân chúng!

Lính Nhật bèn đốt đuốc, xua hết người dân còn lại trong thôn ra ngoài, tập
trung trên bãi đập mạch phía nam thôn Mã. Wakamatsu lại cho người
khiêng xác mấy tên lính Nhật ra bãi đập mạch, đặt trước mặt dân chúng.
Mấy trăm người dân bị dồn vào giữa bãi đập mạch, người thì khóc, người
thì run lẩy bẩy, có người sợ quá đái cả ra quần. Mọi người đứng chen chúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.