HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 198

Lính Nhật cầm kiếm đứng xung quanh. Có tên còn dắt cả chó săn.
Wakamatsu chỉ vào xác chết nói với phiên dịch:

- Anh xem, người Trung Quốc thật độc ác, lương tâm của họ tồi tệ hết rồi!

Phiên dịch nói:

- Ngài định thế nào ạ?

Wakamatsu ra dấu tay. Phiên dịch sợ tái mét, nhưng đã biết tính của
Wakamatsu, nên cũng không dám hé răng nửa lời, đành tìm Mao Đán, nói:

- Ngài Wakamatsu nói rồi, Bát lộ quân, quân Trung ương và bọn phỉ đều ở
trong đám người, có 25 người tất cả. Anh thông thuộc ở đây, nên Ngài
Wakamatsu bảo anh chỉ tên tất cả bọn họ, rồi giết hết!

Mao Đán vuốt mặt nói:

- Ông phiên dịch, Bát lộ quân, quân Trung ương và bọn phỉ đều đã bỏ chạy
từ lâu rồi, làm gì có trong đám đông này? Nếu ông ta đã biết là có 25 người
thì để ông ta chỉ luôn cho xong chuyện, việc gì phải bắt tôi chỉ!

Phiên dịch nói:

- Con người của Wakamatsu anh biết rồi còn gì? Đừng cố chấp nữa. Anh
suy nghĩ rồi chỉ đi!

Mao Đán nói:

- Ở đây toàn là dân thường, chỉ vào ai chẳng phải người đấy bị oan sao?

Phiên dịch nói nhỏ:

- Còn biết làm thế nào? Anh vẫn chưa hiểu ý của Wakamatsu sao? Năm
lính Nhật bị chết thì hai mươi lăm người Trung Quốc phải đền mạng. Một
đền năm. Có trách thì trách bọn Bát lộ quân, quân Trung ương và bọn phỉ.
Giết lính Nhật xong rồi chạy, làm liên lụy đến bà con dân làng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.