HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 31

chán sống hết rồi à?

- Thầy, sao thầy nhát thế! Nhà họ Lý khua chiêng họp làng để làm nhục
cha. Bây giờ có người coi trọng mình, cất nhắc mình làm trưởng thôn, cha
lại sợ!

- Sau này mình cũng khua chiêng để nhà nó đến họp! - Mao Đán chêm vào.

- Các anh đúng là tuổi trẻ bồng bột, ngựa non háu đá. Cái chức trưởng thôn
không dễ nhằn đâu!

- Không là không thế nào? Để cháu dẫn người đến nhà Lão Lý dỡ tấm biển.
Cháu thách nhà nó dám đánh rắm một cái đấy! - Mao Đán hùng hổ.

- Đúng là tuổi trẻ bồng bột, bồng bột lắm. Lỡ xảy ra việc gì đừng có đến
tìm tôi. Tôi già rồi, sắp xuống lỗ đến nơi rồi! - Lão Nguyên thở dài.

Từ đó, Điện Nguyên làm trưởng thôn. Phó trưởng thôn không thay đổi, vẫn
là Hắc Tiểu. Hắc Tiểu vốn là một tay buôn lừa. Lúc nhàn rỗi, cũng đi làm
thuê kiếm tiền. Hắc Tiểu sở dĩ không bị thay vì Điện Nguyên thấy anh ta
biết gõ chiêng triệu tập dân làng. Kể từ đó, mỗi khi trong thôn xảy ra tranh
chấp, kiện tụng, Điện Nguyên đều giải quyết tại văn phòng đặt ở khoảnh
sân mé Tây trong nhà. Tại đó, anh cũng cho bắc một chiếc chảo để nướng
bánh. Mỗi khi kiện tụng, nguyên cáo và bị cáo đều phải nộp bột mỳ để Vĩ
Ba nướng bánh. Sau khi ăn bánh xong, trưởng thôn và các vị có máu mặt
trong thôn mới phân xử phái trái đúng sai. Những lúc phải thu lương, cử
phu phen phục dịch, tuyển đinh, Điện Nguyên đều cho khua chiêng họp
thôn. Chỉ có điều khi điểm danh để giao việc, hễ đọc đến tên Lão Hỷ là
cấm bao giờ thấy người nhà ông ta có mặt. Mao Đán tức giận:

- Mẹ kiếp, ngày xưa nó họp thôn, chú mình không dám vắng mặt. Bây giờ
mình tổ chức họp lại chẳng bao giờ thấy mặt mũi nó đâu. Để em dẫn vài
người đến gô cổ nó lại!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.