HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 34

Văn Náo và vợ Tiểu Cẩu vốn chỉ dám bậy bạ vào buổi tối. Nhưng chiều
hôm ấy uống rượu say, tưởng buổi chiều là buổi tối, nên ban ngày ban mặt
mà Văn Náo vẫn mò sang nhà Tiểu Cẩu tìm người tình. Thấy vợ Tiểu Cẩu
đang cọ nồi trong bếp, Văn Náo chồm đến đè nghiến chị ta xuống đống
rơm, rồi cuống quýt tụt quần chị ta. Vợ Tiểu Cẩu vùng vẫy:

- Ban ngày ban mặt cậu làm cái gì đấy!

Nhưng vợ Tiểu Cẩu không khỏe bằng Văn Náo. Giãy giụa một lúc thì mệt
nhoài. Văn Náo vẫn đè nghiến chị ta. Chị ta chỉ còn biết giục:

- Cậu làm nhanh lên. Kẻo ban ngày có người trông thấy!

Nỗi lo sợ của vợ Tiểu Cẩu đã thành sự thật. Tiểu Cẩu không biết Văn Náo
đến, nên dẫn mấy người đến hoạn lợn giúp. Chuồng lợn và bếp ở cùng một
gian. Vừa bước vào trong là nhìn thấy ngay cảnh chướng mắt. Nếu chỉ có
một mình, Tiểu Cẩu còn có thể kiếm cớ làm hòa, nhưng đằng sau anh còn
có bao nhiêu người. Làm thế thì còn mặt mũi nào nữa. Tiểu Cẩu rống lên
một tiếng:

- Con mẹ mày chứ, ban ngày ban mặt mà dám bậy bạ à!

Rồi xông đến đánh. Nhưng anh ta không dám đánh Văn Náo, chỉ đánh vợ,
vừa đánh vừa chửi:

- Con đĩ, ban ngày ban mặt mà dám dẫn trai về nhà!

Văn Náo xốc quần chạy thẳng. Vợ Tiểu Cẩu vừa chịu đòn vừa giải thích
không phải chị dẫn trai về nhà mà là bị cưỡng bức. Thấy hàng xóm đứng
chật bên ngoài xem, vợ Tiểu Cẩu xấu hổ, chạy vào nhà cởi dây thắt lưng
treo cổ tự vẫn.

Vợ chết. Tiểu Cẩu phát khùng. Mấy đứa con ở nhà khóc như ri không ai
trông nom! Phải đến nhà họ Lý nói cho ra nhẽ. Đến nơi, mới biết Văn Náo
đã cưỡi ngựa xuống làng thu tô từ sớm! Một tên trong đám anh em của Văn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.