HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 36

- Thưa anh, bức tử thì mới chỉ một người. Nhưng những người chưa bị bức
tử thì không biết còn bao nhiêu nữa!

Nhân viên điều tra luôn miệng thở dài:

- Thật chẳng ra sao cả! Nó định làm càn ở cái xã này chắc!

- Thế đã ăn thua gì. Nó còn không coi phép tắc ra gì sất. Gặp anh em tôi mà
nó chẳng thèm nhướng mắt! - Mao Đán tiếp lời.

Nhân viên điều tra về báo cáo lại với Tiểu Đông. Tiểu Đông báo lên Phòng
Tư pháp Huyện. Phòng Tư pháp cử tổ trưởng Mã và hai nhân viên xuống
thôn, cầm theo sợi dây thừng, bắt trói cậu cả của Lão Hỷ giải đi thật. Nhà
họ Lý phải bỏ ra một ít tiền để lo lót (trong đó bao gồm tám đấu cao lương
đỏ trả cho nhà Tiểu Cẩu), nên chưa đầy hai tháng, Văn Náo lại được thả về.
Nhưng kể từ đó, uy tín của nhà họ Lý bị giảm đáng kể. Trưởng thôn Điện
Nguyên và Mao Đán hể hả:

- Họ nhà Lý lần này bị mình làm cho ê chề! Người nhà nó bị giải lên
huyện, ấy thế mà nó cũng có dám động đến lông chân mình đâu!

Phó trưởng thôn Hắc Tiểu trước đây làm phó cho Lão Hỷ, bây giờ lại làm
phó cho Điện Nguyên. Anh ta nói:

- Bẩm trưởng thôn, cái hôm Văn Náo bị gô cổ lại, con sợ quá!

- Mày không việc gì phải sợ. Nếu cứ sợ thế thì chúng ta làm sao quản lý
được cái thôn này!

Kể từ đó, hai anh em nhà họ Tôn vênh váo ra mặt, nghênh ngang cưỡi ngựa
phi qua làng. Có việc gì lại bảo Hắc Tiểu khua chiêng họp thôn.

Văn Náo sau khi được thả về nói với Lão Hỷ và anh em trong nhà:

- Vợ một thằng tá điền chết thì có gì là to tát. Cùng lắm nhà mình bỏ ra ít
tiền là xong. Nhưng để đến cơ sự này, tất cả chỉ tại mấy thằng ranh nhà họ
Tôn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.