HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 380

rượu đế. Hai người đã có mười mấy năm ăn đêm cùng nhau nên rất hiểu
thói quen ăn uống của nhau. Trước bữa ăn, Hòa Thượng phải làm một ít
rượu. Nhưng Thích Vị phải ăn một chút lót dạ rồi mới uống rượu. Hai
người vẫn như ngày xưa, không ai nhường ai, mình muốn ăn uống thế nào
tùy thích. Nhưng đây lại là không khí thân mật. Hai người bỗng như trở về
với ngày xưa. Trước đây, hai người thường ăn đến nửa chừng thì dừng lại
nói chuyện, nói chuyện xong lại ăn tiếp. Lần này, ăn đến nửa chừng họ
cũng dừng lại, chuẩn bị nói chuyện. Chỉ có điều hai người trước đây toàn
ăn ở quán bà Ngô, còn đây là lần đầu tiên cùng ăn với nhau ở quán bà
Ngưu. Bà Ngưu không rõ thói quen của Hòa Thượng và Thích Vị, thấy hai
người buông đũa liền ân cần mời mọc:

- Hai ông ăn đi chứ. Sao chưa chi đã chống đũa thế. Vẫn còn một con nhái
trong nồi đấy!

Hòa Thượng thấy hơi mất mặt, trừng mắt nhìn bà Ngưu:

- Ra ngoài. Ở đây không có việc của bà!

Thích Vị mỉm cười độ lượng, nhìn bà Ngưu ngúng nguẩy đi ra. Nụ cười
của Thích Vị phần nào chọc tức Hòa Thượng. Sau khi bà Ngưu ra khỏi, ông
ta không giống như ngày xưa buông đũa nói chuyện, mà vẫn nâng chén
rượu lên thong thả nhấp từng ngụm vào dạ dày.

Thích Vị dừng hẳn chuyện ăn uống, tập trung nói chuyện. Thích Vị nhìn
Hòa Thượng nói:

- Hòa Thượng, “Đại cách mạng văn hóa” diễn ra cũng phải hơn hai năm rồi
đấy nhỉ?

Hòa Thượng mặt mũi đỏ gay vì rượu, trả lời:

- Phải!

- Cũng phải hơn hai năm bọn mình không ăn đêm với nhau còn gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.