HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 381

- Phải!

- Kể từ hồi cải cách ruộng đất đến giờ, bọn mình làm việc với nhau cũng
phải hơn chục năm còn gì?

- Phải!

Thích Vị đổ người về phía trước:

- Hôm nay tôi đến tìm ông, chỉ để nói với ông một câu, rằng nếu tôi có chỗ
nào không phải với người anh em, mong người anh em giơ tay đánh sẽ, bỏ
qua cho tôi!

Hòa Thượng bỗng ngả người sang một bên, nằm vật xuống, nói lè nhè:

- Hỏng rồi. Hôm nay say rồi. Mới có một chai mà đã gục rồi. Hỏng rồi. Già
rồi!

Tiếp đó là tiếng ngáy như sấm.

Hành động của Hòa Thượng làm Thích Vị rất tức giận. Làm việc với nhau
nhiều năm, Thích Vị biết rõ tửu lượng của Hòa Thượng. Chắc chắn Hòa
Thượng giả vờ say. Mình đã xuống nước khẩn khoản hắn ta, hắn ta không
nói câu nào mà còn giả say, một mặt chứng tỏ hắn ta rất xem thường mình,
mặt khác chứng tỏ hắn ta không chịu “giơ tay đánh sẽ”, bỏ qua cho mình.
Nghĩ thế, lửa giận trong lòng Thích Vị trào lên từng đợt. Mẹ kiếp, mình đã
phải muối mặt xin nó, chẳng qua là một cử chỉ cao thượng, vậy mà nó lại
còn kênh kiệu, lên mặt. Kiểu này nó muốn chiến với mình đến cùng đây.
Thực lực của mình chẳng hề kém nó, nếu biết thế này, mình đã chẳng phải
xuống nước khẩn khoản nó, ăn đêm cùng nó! Năm xưa, nếu ông mày
không lôi mày ra làm cải cách ruộng đất, thì mày bây giờ cũng vẫn chỉ là
một tên khố rách áo ôm, chứ chẳng dám giả say làm cao với ông! Nhưng
nghĩ lại, Thích Vị thấy hôm nay ăn đêm cùng Hòa Thượng để thăm dò
thêm thái độ của ông ta cũng tốt. Biết ông ta muốn chiến đấu đến cùng để
mình cũng có chuẩn bị về tâm lý. Đã vậy thì chúng ta chiến đấu đến cùng!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.