HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 400

quân ta “soạt” “soạt” rạch bụng vài tên của đối phương, bọn họ thấy thế sợ
quá!

Thích Vị sợ mặt tái mét, phẩy tay nói:

- Tao bảo chúng mày thủ lưỡi liềm trong người là để lấy thêm can đảm, sao
chúng mày lại rạch bụng người ta thật! Người chứ có phải rau hẹ đâu! Bị
rạch bụng thì sống làm sao được!

- Nếu không rạch bụng chúng nó, mình bị thua sẽ không giữ được chính
quyền. Chú làm sao làm bí thư chi bộ được nữa!

- Mày giữ được quyền, nhưng lại rạch bụng nhiều người như thế thì ai cho
mày làm bí thư chi bộ?

Rồi đi đi lại lại trong nhà. Một lúc sau, Thích Vị bỗng bảo Phùng rỗ:

- Tao phải về nhà ngay bây giờ. Mày khẩn trương đi tìm Hòa Thượng và
Hồ Lô bảo bọn họ sang nhà tao nói chuyện!

Phùng rỗ ngẩn người:

- Tìm Hòa Thượng và Hồ Lô? Mình vừa đánh nhau với người ta cơ mà!

- Tao bảo mày đi tìm thì mày cứ đi tìm. Nhanh lên, kẻo lại to chuyện bây
giờ!

Nhưng không cần đợi Phùng rỗ đi tìm, Hòa Thượng và Hồ Lô đã có mặt
bên ngoài nhà Thích Vị. Nhưng họ không đến một mình. Theo sau họ là
toàn thể quần chúng vẫn còn lành lặn của hai phe “Tiến về núi Hổ” và
“Đoàn tạo phản bảo vệ chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Mao Trạch Đông”.
Phía trước là bảy thi thể nạn nhân. Hai hôm nay, bệnh trĩ của Hòa Thượng
đã thuyên giảm. Khi cuộc chiến kết thúc, Hồ Lô, Vệ Đông, Vệ Bưu về báo
cáo tình hình, rằng phe mình bị thua, bảy người bị chết. Báo cáo xong, ba
người khóc hu hu. Hòa Thượng giật nẩy mình, nhưng ông ta không khóc.
Ông ta chỉ trách ba tên trợ thủ của mình nhu nhược. Người hai phe liên kết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.