HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 406

- Xem ra, cháu suy nghĩ thiển cận rồi. Thưa chú, câu nói của chú đã khiến
cháu hiểu ra. Cháu không nhận thêm người đâu ạ!

- Cần người thì cứ nhận!

Lại hỏi:

- Tiểu Lại dạo này làm gì ấy nhỉ?

Tiểu Lại là em trai Hồ Lô. Hồi nhỏ học đóng ách bò, sau này lớn lên thích
ra ruộng trông dưa hấu. Bây giờ người ta đã nhổ dưa, chẳng có việc gì
làm, suốt ngày quanh quẩn ở nhà. Hồ Lô nói:

- Nó thì làm được gì, chỉ ở nhà thôi. Lần trước đánh nhau, nó bị thương
một ngón tay!

- Tôi dự định nâng cấp trạm phát thanh của cậu lên cấp thôn. Cậu là
trưởng ban cách mạng, nên trạm phát thanh thôn do cậu quản lý. Đợi Tiểu
Lại khỏi tay, để cậu ấy làm chân phát thanh viên, cũng coi như là người
của Ủy ban cách mạng. Mỗi ngày tính cho cậu ta 10 điểm công!

Hồ Lô xúc động nói:

- Chú thật chu đáo quá, luôn lo lắng cho thế hệ con cháu. Cháu chỉ e thằng
Tiểu Lại không làm được việc!

- Lúc đầu ai chẳng thế? Làm dần rồi quen!

Câu chuyện đến đây là giải quyết xong. Bữa ăn đêm cũng kết thúc luôn. Bắt
đầu từ sáng hôm sau, Hồ Lô dừng nhận người. Trạm phát thanh cũng thuộc
về thôn quản lý. Phó của Hồ Lô là Vệ Bưu có phần bất mãn, trách Hồ Lô
chỉ vì cái chức trưởng ban cách mạng của mình mà bán đứng “Đoàn tạo
phản bảo vệ chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Mao Trạch Đông” và trạm
phát thanh của đoàn tạo phản. Vệ Bưu tìm gặp Hồ Lô, tức giận nói:

- Vẫn phải nhận người, không được giao nộp trạm phát thanh. Anh thích
đầu hàng thì đầu hàng, còn tôi sẽ lãnh đạo quần chúng trong đoàn tạo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.