HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 46

Nghe vậy, Hắc Tiểu đứng lên đá vợ một cái. Đá xong, lại thấy vợ mình
cũng có lý.

- Tôi cũng biết không làm cũng được. Nhưng đã làm hơn mười năm rồi.
Bây giờ tự dưng không làm, thấy không quen!

Có làm nữa hay không thì Hắc Tiểu cũng không quyết định được. Tất cả
phụ thuộc vào Lão Hỷ. Lão Hỷ lại làm trưởng thôn. Ông ta không cho Hắc
Tiểu làm phó trưởng thôn thì anh có muốn cũng chẳng được. Nếu ông ta để
Hắc Tiểu làm, thì anh cũng chẳng dám không nghe lời. Lúc này, Hắc Tiểu
mới thấy cái chức phó trưởng thôn thật là vô dụng. Nhưng anh cũng không
dám đi hỏi người nhà trưởng thôn trước đây là Lão Nguyên xem có nên làm
hay không, cũng không dám đến hỏi Lão Hỷ xem có cho anh làm tiếp
không, đành vò đầu bứt tai ngồi lì trong nhà chờ đợi. Lấy ra một nửa chai
rượu xoáy trộm được hôm làm tang cho Điện Nguyên, anh uống nhâm nhi
giải sầu. Nghe nói tấm biển “Văn phòng thôn Mã” lại bị mang sang nhà họ
Lý, anh càng lo lắng. Đứa con gái đang ăn cơm không may đánh vỡ cái bát.
Anh chồm lên cho nó một cái bạt tai:

- Con bà mày, không có mắt à!

Nhưng tối hôm ấy, anh đang đăm chiêu ngồi trước cây đèn dầu thì một tên
đầy tớ nhà họ Lý đến bảo anh sang ngay nhà Lão Hỷ để bàn công việc. Hắc
Tiểu sướng điên lên. Cái tay Lão Hỷ này tốt bụng thật, lại cho mình làm
phó trưởng thôn. Nỗi buồn tích tụ mấy ngày phút chốc tan biến. Theo chân
tên đầy tớ ra khỏi nhà, nhìn lên thấy trời đầy sao, Hắc Tiểu không nghĩ ngợi
nhiều nữa, không giống như cảm giác ngượng ngập của quả phụ lần đầu
tiên đi bước nữa, cũng chẳng nghĩ đến chuyện có lỗi hay không có lỗi với
trưởng thôn Điện Nguyên đã quá cố, cũng chẳng nghĩ đến chuyện khi gặp
tân trưởng thôn Lão Hỷ có cần phải tỏ ra ăn năn không. Trong đầu Hắc
Tiểu bây giờ chỉ duy nhất có một suy nghĩ: Hay lắm, hay lắm, Hắc Tiểu ta
lại được làm phó trưởng thôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.