HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 49

- Báu vật từ trên trời rơi xuống đây! Đỡ lấy, đỡ lấy!

Lão Nguyên đã hai lần cầm roi đánh Bố Đại. Cậu ta túm lấy roi nói:

- Thầy, thầy có đánh chết con cũng không học đâu. Thầy cho con đi buôn
gia súc đi!

Lão Nguyên ngăn mãi không được, đành để Bố Đại đi buôn gia súc cùng
đám tá điền trong thôn. Được vài năm, bỗng một hôm Bố Đại lấy trộm toàn
bộ gia súc của cánh lái buôn, bán lấy tiền rồi bỏ trốn. Cánh buôn gia súc
trong đó có phó trưởng thôn Hắc Tiểu quay về tìm Lão Nguyên khóc lóc:

- Bẩm ông chủ, chúng con hết cách sống rồi. Bao nhiêu gia súc đều bị Bố
Đại lấy trộm mất rồi!

Lão Nguyên thở dài:

- Nghiệt chủng, nghiệt chủng!

Rồi bỏ tiền túi bồi thường cho cánh buôn gia súc.

Năm năm sau, Bố Đại lúc này đã 20 tuổi đột ngột trở về. Hắn ta cao hơn,
mặt đầy trứng cá, mặc một bộ quân phục cũ kỹ, thắt lưng buộc một xâu bạc
Tây. Bố Đại kể, sau khi trộm gia súc bán lấy tiền, hắn ta đi chơi khắp nơi.
Hết tiền, thì tòng quân. Tưởng làm lính thì có lương, nào ngờ đơn vị anh
tham gia là quân cách mạng. Cách mạng thất bại, Bố Đại giắt thắt lưng một
xâu bạc Tây rồi về. Trong lúc nói chuyện, hắn ta lôi từ trong người một
khẩu súng lục đặt lên bàn bảo, món này lấy trộm của tay trung đội trưởng
ngay buổi tối hôm nhập ngũ. Điện Nguyên và Mao Đán thấy Bố Đại trộm
được súng thì rất khoái chí, rủ hắn ta hôm sau cưỡi ngựa đi săn thỏ. Thả
ngựa ra quần thảo một hồi thì một chú thỏ xuất hiện. “Pằng pằng”. Con thỏ
đang chạy bỗng lăn quay chết tươi.

Điện Nguyên và Mao Đán nhặt con thỏ lên nói:

- Chú mày bắn khá ra phết!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.