HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 51

Nhưng được cái, Bố Đại dù thắng hay thua bạc đều không tìm đến làm
phiền cha nuôi. Nghe nói, có lần đói liền ba ngày, nhưng cũng không chịu
đến nhà cha nuôi ăn cơm. Lão Nguyên nghe chuyện có phần nể vì, bảo:

- Thằng Bố Đại khốn nạn thì khốn nạn thật, nhưng được cái không lợi dụng
người khác!

Thế là lại cho người mang cho hắn hai giỏ bánh màn thầu.

Có lúc, Điện Nguyên và Mao Đán muốn đến Dương Xưởng rủ rê Bố Đại
về đi săn thỏ, nhưng bị Lão Nguyên quát:

- Anh biết nó đi lại với bọn phỉ, thành phỉ đến nơi rồi mà còn định rủ rê nó
làm gì? Muốn nó đem cả gia sản nhà này đi nướng vào sòng bạc chắc?

Điện Nguyên và Mao Đán không dám rủ rê nữa. Bố Đại cũng không đến
nhà họ Tôn. Ngày Điện Nguyên mất, Bố Đại cũng không đến viếng. Sau
đó, Lão Nguyên biết hung thủ là Lão Hỷ. Trong lúc bàn chuyện trả thù với
người cháu Mao Đán, Lão Nguyên chợt nhớ đến Bố Đại. Lúc đầu, Lão
Nguyên chưa nghĩ ra Bố Đại, chỉ nhớ đến Lão Mã ở Phòng Tư pháp huyện.
Mao Đán cũng bảo:

- Đã biết Lão Hỷ hại anh Điện Nguyên, để cháu đi gọi Lão Mã ở Phòng Tư
pháp!

Lão Nguyên nghĩ ngợi giây lát rồi ngăn Mao Đán lại:

- Biết là Lão Hỷ, cũng không được gọi Lão Mã!

- Sao lại không ạ?

- Anh thử nghĩ xem. Lúc lão ta giết Điện Nguyên, anh không có mặt ở đó.
Tên sát thủ thì biệt tăm. Lão Mã không thể bắt Lão Hỷ chỉ dựa vào mấy câu
nói của Oa Tam!

Mao Đán thấy ông chú nói có lý, ngẩn tò te.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.