HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 50

Bố Đại thổi nòng súng đang còn bốc khói rất điệu nghệ:

- Thế này ăn thua gì, em còn bắn chết cả mấy mạng người rồi ấy chứ!

Điện Nguyên và Mao Đán khâm phục lắm:

- Chú mày giỏi! Hôm nào cho bọn anh mượn súng chơi!

Bố Đại vứt luôn súng cho bọn họ:

- Các anh cứ chơi thoải mái, có phải của hiếm gì đâu. Đừng để cướp cò là
được!

Điện Nguyên và Mao Đán cũng bắn “pằng pằng” hai phát, liền sau tiếng nổ
đinh tai, khẩu súng rơi ngay xuống chân. Hai người cười cười:

- Lúc đầu chưa quen. Khẩu súng này biết phân biệt người lạ!

Sau khi Bố Đại trở về, Lão Nguyên định bụng để hắn ta trông coi người
làm thuê và phụ trách khâu bảo vệ trong nhà, nào ngờ Bố Đại nói:

- Thưa thầy, con đã lớn. Không thể ru rú trong nhà với thầy mãi được. Con
muốn về Dương Xưởng. Ở đó, bố đẻ con còn để lại cho con hai gian nhà!

- Thế cũng được!

Lão Nguyên tưởng cậu con nuôi sau mấy năm lăn lộn ngoài đời đã có chí
khí, liền đưa anh ta về Dương Xưởng, còn tặng 50 mẫu

[4]

đất trước đây đã

mua của bố đẻ anh ta. Nào ngờ, Bố Đại trở về Dương Xưởng chẳng qua là
muốn thoát khỏi sự quản thúc của cha nuôi. Ngay ngày hôm sau, gã bán
luôn 50 mẫu đất lấy tiền đi đánh bạc. Thắng bạc thì ra quán ăn thịt nhắm
rượu. Thua bạc thì nằm co ro trong nhà chịu đói chịu rét. Về sau nghe nói
hắn còn tiếp tay cho bọn thổ phỉ thực hiện hai vụ bắt cóc tống tiền. Lão
Nguyên than thở:

- Cái thằng Bố Đại này giống hệt cha nó. Có lớn mà chẳng có khôn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.