HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 74

- Thì ra cậu chủ nhà mình bị Lão Hỷ thắt cổ chết! Giết lão ta là phải! Ông
chủ không bảo chúng mình đi giết người, mà chỉ bảo chúng mình dắt ngựa
đợi ngoài thôn, còn người giết Lão Hỷ lại là con nuôi của ông chủ. Tôi
thấy, ông chủ thật là người có nghĩa khí!

- Tôi cũng biết là ông chủ là người sống có nghĩa khí, nhưng lần đầu tiên
làm chuyện này, tôi thấy run quá!

Nói xong, hai người dắt ngựa nấp vào sau đống rơm. Một lát sau, Lão Đắc
lại hỏi:

- Không biết phải đợi bao lâu nhỉ?

Lão Phùng trả lời vẻ rất chuyên nghiệp:

- Giết người thì nhanh thôi, nhưng rình cơ hội mới lâu. Cứ đợi đi. Tóm lại,
Bố Đại mà chưa quay lại, thì bọn mình chưa về được, nếu không biết ăn nói
thế nào với ông chủ?

- Chỉ mong cậu chủ giết nhanh tay lên một chút!

Trong lúc Lão Phùng và Lão Đắc nói chuyện với nhau thì Bố Đại đã đến
trước sân khấu kịch ấp Ngưu Thị. Trên sân khấu đang treo hai ngọn đèn
măng-sông sáng chói mắt. Lúc này, Pha lê đang ca đến đoạn quả phụ khóc
chồng, phía dưới sân khấu nhiều người cũng khóc theo. Bố Đại giấu dao kỹ
vào người, rồi lách vào đám đông nghe ngóng, nhân tiện còn mua hơn chục
chiếc kẹo lê ở quán bên đường. Nghe kịch một lúc, ăn hết hai chiếc kẹo thì
nhìn thấy Lão Hỷ ngồi phía trước. Đã thấy mục tiêu, nên Bố Đại không sốt
ruột nữa, ung dung nghe kịch.

Kịch tan. Mọi người hò nhau mang ghế về nhà. Bố Đại theo sát Lão Hỷ và
ông thông gia từ xa. Lão Hỷ và ông thông gia đi đằng trước, cô con gái ôm
cậu con trai đang ngủ say đi ở phía sau, sau nữa là hai tên đầy tớ mang ghế.
Đợi mọi người vào nhà hết, Bố Đại cũng đi vòng qua nhà trèo lên mái ngói,
rồi nằm yên đó. Bố Đại định bụng đợi khi mọi người tắt đèn đi ngủ sẽ ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.