HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 84

- Hắc Tiểu! Hôm kia, lúc em khóc bố, để ý thấy Hắc Tiểu thần sắc không
bình thường, có mấy lần hô nhầm. Khi nhà họ Tôn đến viếng, anh ta lại
ngất xỉu. Chuyện này chắc chắn có uẩn khúc. Nếu Hắc Tiểu không phải là
hung thủ thì chắc chắn đã biết ai là hung thủ. Nếu không, nó đã không phản
ứng như vậy!

-Có lý! Có lý! -Văn Vũ, Văn Náo tán thành, rồi bảo đầy tớ: Đi gọi Hắc
Tiểu đến đây!

Văn Vũ nói thêm một câu:

-Bảo nó đến bàn chuyện ngày kia đưa thầy tôi ra đồng!

Đợi đầy tớ đi khỏi, Văn Náo hỏi:

- Lúc nó đến, nên hỏi thế nào?

- Việc này anh tự lo. Lát nữa, em và chị sẽ lánh mặt để anh hỏi nó! -Văn Vũ
nói.

Buổi trưa hôm ấy Hắc Tiểu bị ngất, được người ta khiêng về nhà. Đến tận
chiều mới hoàn hồn, luôn miệng lẩm bẩm:

- Hãi quá, hãi quá!

Chị vợ làm cho chồng bát canh chua cay. Húp xong, Hắc Tiểu mới trấn tĩnh
lại. Chị vợ nguýt chồng:

- Mình đúng là nhát như cáy! Biết thế, em chẳng nói với mình!

- Lẽ ra tối hôm ấy cô không nên đi trộm mạch! - Hắc Tiểu lại lẩm bẩm một
mình: Trưởng thôn chết, phải thay người khác. Lần này thì có nói thế nào
tôi cũng chẳng thèm cái chức phó trưởng thôn nữa đâu!

- Thế cũng tốt. Chứ mang tiếng là phó trưởng thôn, mà đã thấy mình kiếm
được vạn bạc gì đâu. Chỉ cần nhà mình cứ chăm chỉ buôn gia súc, chăm chỉ
làm ruộng, có cuộc sống ổn định là được!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.