HOA VÀNG CỐ HƯƠNG - Trang 93

Ngay lập tức hai tên nhân viên cầm dây thừng đi ra ngoài. Lúc này, Lão
Nguyên mới hoàn hồn, đưa mắt ra hiệu cho Mao Đán. Mao Đán hiểu ý,
chuồn ra khỏi nhà, trèo tường sang sân sau rồi đi vòng qua thôn, không kịp
thắng ngựa, sấp sấp ngửa ngửa băng qua đồng hoa màu tới Dương Xưởng
báo tin cho Bố Đại.

Trong nhà chỉ còn lại Lão Nguyên và Lão Mã. Lúc này, Lão Nguyên nói:

- Lão Mã, việc này quả không qua được mắt ông. Nhưng ông biết đấy, sự
thật thì Lão Hỷ không phải do người nhà tôi giết! Hơn nữa, chính Lão Hỷ
trước đây đã giết Điện Nguyên, con trai tôi!

- Trước đây là trước đây, bây giờ là bây giờ. Trước đây, chẳng phải tôi đã
lặn lội xuống đây vì chuyện của Điện Nguyên sao? Tôi đã bảo ông có tin
tức gì thì báo cho tôi hay, nhưng ông lại không báo cáo, tôi làm sao biết
được ai là thủ phạm. Lần này người ta khiếu kiện, tôi chỉ nói chuyện lần
này thôi!

- Ngày trước, quả thật Điện Nguyên bị nhà họ Lý thuê sát thủ giết chết. Tôi
cũng muốn báo cáo với ông lắm, nhưng mấy thằng đầy tớ lại không biết
điều, muốn hù dọa Lão Hỷ. Nhân lúc lão ta sang ấp bên nghe kịch liền dọa
một tí, nào ngờ làm lão ta sợ chết ngất. Thật sự không phải người nhà tôi
giết Lão Hỷ!

- Có giết hay không phải chờ đến lúc thăng đường trên huyện mới biết
được!

Lúc này, Lão Nguyên vội vào trong phòng lấy ra mấy chục đồng tiền
Viên

[6]

nhét vào tay Lão Mã:

- Lão Mã, chỉ tại mấy thằng trẻ ranh không biết điều, cũng tại tôi dạy bảo
chúng nó không nghiêm. Chứ nếu chúng nó cứ nghe lời tôi, báo cáo với
ông từ trước thì cũng đã trả được thù cho Điện Nguyên, mà cũng không để
xảy ra chuyện này. Sự thực thì Lão Hỷ chết vì quá khiếp sợ chứ không phải
bị giết. Mong ông xem xét lại cho!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.