HOÀI NIỆM - Trang 189

Mùi vị mỳ ăn liền thơm nức mũi, người ưa sạch sẽ như Tạ đại thiếu gia

thầm cằn nhằn, sau đó hé miệng ngậm lấy đôi môi bóng mỡ của cô.

Nụ hôn tràn ngập mùi vị mỳ ăn liền vừa tán phát ra là không thể thu lại.

Chiến trường chuyển dịch từ bàn ăn đến ghế tựa, nền nhà, sô pha… Hai
người mới nếm thử mùi vị dù có lăn qua lăn lại thế nào cũng cảm thấy
không đủ, chỉ hận không thể khảm đối phương vào cơ thể mình. Cuối cùng,
phải đến khi đệm trên giường trong phòng ngủ đều bị rung chuyển, rời vị trí
cũ, hai người mới coi như xong.

Lúc kết thúc, cả hai mồ hôi đàm đìa, tóc tai Tạ Gia Thụ hoàn toàn ướt

sũng, lọn tóc ướt cọ vào má Phùng Nhất Nhất ngưa ngứa. cô chẳng còn chút
sức lực nào, gắng gượng nâng tay ôm lấy cổ anh.

Tạ Gia Thụ cọ cọ vào má cô, cổ họng phát ra tiếng gì đó rất mơ hồ, rất

dịu dàng.

“Dậy thôi…” , Phùng Nhất Nhất đã khàn giọng.

Tạ Gia Thụ hiếm khi nghe lời như vậy, buông cô ra rồi ngồi dậy.

Thật ra anh vừa nhớ lại, lúc anh từ phía sau tiến tới, tay anh nhéo vào eo

cô khiến cô nhảy về phía trước, đập vào đầu giường.

Lật người toàn thân đang phớt hồng kia lại, anh vươn người bật sáng đèn

đầu giường, ánh đèn dìu dịu soi xuống cơ thể trắng nõn của người bên cạnh.
Tạ Gia Thụ vừa nhìn liền thở hắt ra một hơi, ngay cả “tiểu ma vương” phía
dưới cũng thở dài, mềm nhũn.

“Chỗ này của em… là sao vậy?” , ngón tay anh chỉ lên eo cô rồi khẽ vuôt

ve, vừa kinh ngạc vừa nổi cáu.

Cơ thể Phùng Nhất Nhất còn chưa ngừng nghỉ hòa toàn, dáng vẻ uể oải,

ngoắc tay để anh nằm xuống. Cô rúc vào lòng anh, cầm lấy tay anh xoa lên
phía bên phải đầu mình, “Buổi sáng, lúc em quay về bị mẹ bắt được, mẹ rất
tức giận, am còn cãi lại mẹ. Cha em nghe vậy nổi cáu, đá em một cái, đầu bị
đạp vào tường”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.