HOÀI NIỆM - Trang 245

Xoay người điên cuồng ở đó một hồi, Tạ Ma Vương cáu kỉnh ngồi dậy,

đầu tóc bù xù, nghiến răng nghiến lợi tìm điện thoại.

Phùng Nhất Nhất tắt máy rồi.

Tạ Gia Thụ phát điên hét lớn ba tiếng rồi ném điện thoại đi, duỗi thẳng

cẳng lăn lộn trên giường.

Không thể ngủ tiếp được, anh dứt khoát bò dậy, đến phòng thể thao chạy

hai tiếng đồng hồ, rồi đằng đằng sát khí lên đường đi tới F. D làm việc.

Hôm nay Tạ Ma Vương điên cuồng quá độ, cả ngày không ăn cơm cũng

không nghỉ ngơi, uống hết cốc cà phê đen này đến cốc cà phê đen khác, một
mạch giải quyết xong công việc của ba ngày. Cả phòng thư ký đều quay
vòng theo anh, toàn bộ mệt nhoài gục xuống. Những người này đều là nhân
viên theo anh gian khổ hơn ba năm, Tạ Gia Thụ không nỡ, chỉ có thể một
mình ôm nỗi cô đơn mà buông tha cho họ, để họ tan làm, sáng ngày mai có
thể tới muộn hai tiếng đồng hồ.

Rồi sau đó, chỉ còn lại một mình anh, chẳng có nơi nào để đi.

Tạ đại thiếu gia từng ăn nhậu chơi bời nổi tiếng, toàn thành phố G, bỗng

cảm thấy mình chẳng còn nơi nào để đi.

Không xó trò gì để tiêu khiển, những thứ yêu thích trước kia, giờ đối với

anh chỉ là xã giao. Xã giao mà, không bắt buộc thì anh cũng chẳng buồn đi.

Không có sở thích, những năm nay, anh đã biến công việc trở thành sở

thích duy nhất của mình.

Thật ra, quan trọng nhất là: Không có người nào anh muốn gặp. Người

duy nhất anh muốn gặp kia hôm nay điện thoại lại trong tình trạng tắt
nguồn.

Tạ Gia Thụ cô độc ngồi một lúc trong văn phòng, ngẫm nghĩ thấy cũng

chỉ có thể quay về nhà cũ của Tạ gia.

Nhà cũ Tạ gia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.