HOÀI NIỆM - Trang 246

Chẳng mấy khi Tạ Gia Vân được một ngày nghỉ ngơi như hôm nay. Cô

đích thân xuống bếp rửa tay nấu súp cho Diệp Kỳ Viễn. Tạ Gia Thụ đến
thật đúng lúc.

Anh đột nhiên quay về, Tạ Gia Vân đương nhiên vui vẻ, còn đặc biệt làm

thêm hai món. Chỉ là, hai vợ chồng họ, người rửa rau người thái, người bỏ
dầu người bỏ muối. Mặc dù ngồi không hưởng lộc, nhưng Tạ Gia Thụ luôn
cảm thấy mình là người thừa ở đây.

Lúc ăn cơm, Tạ Gia Vân phát hiện biểu cảm của cậu em trai nhà mình

không thật sự vui vẻ.

“Nào, ăn miếng cá này xem” , Tạ Gia Vân dịu dàng, thân thiết gắp một

miếng Cá xào muối cho em trai, “Ngon không?” ,

Tạ Gia Thụ cằn một miếng liền chau mày, “Không ngon, tanh quá, khó

nuốt”.

Tạ Gia Vân nhìn ông chồng ngồi đối diện ăn ngon lành mà không hề hay

biết gì, khẽ trừng mắt với em trai.

Tạ Gia Thụ nghĩ bụng: Sao vậy chứ? Còn không cho người ta nói sự thật

à?

“Em muốn ăn canh gà ác củ mài” , anh buông đũa nói.

Diệp Kỳ Viễn cất giấu ý cười không nhịn được vào trong bát cơm. Tạ

Gia Vân múc một bát canh cho em trai, thuận miệng nói, “Biết rồi, em mau
ăn đi, lần sau chị làm cho em”.

“chị dỗ dành trẻ con à? Một tháng chị mới nấu nướng một lần, một năm

em cũng không về nhà đến hai lần” , Tạ Gia Thụ bất mãn lẩm bẩm.

Mắt thấy Diệp Kỳ Viễn cười sắp phụt cơm ra ngoài, Tạ Gia Vân quả thật

không thể nén giận được nữa, “đốp” một tiếng bỏ đũa xuống, hướng về phía
em trai nói, “Cậu lại muốn ăn đòn rồi hả? Bớt vểnh mũi lên mặt đi! Ăn cơm
đi! Ngoan ngoãn chút cho tôi!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.