HOÀI NIỆM - Trang 253

mánh khóe chắn biển xe kia không giống như lính mới, chiếc xe này tuyệt
đối có vấn đề”.

Tà Thừa Kiêu dáng vẻ oai phong, vừa phân tích cho bọn họ, vừa kêu cấp

dưới đi lấy video điện tử tại các chốt ra khỏi thành phố, trong thời gian
tương ứng, truy lùng chiếc xe này.

“…Biết sử dụng mánh khóe này để chắn biển số xe hẳn là tay lão luyện.

Chưa biết chừng họ đã ra khỏi thành phố rồi. Chúng tôi chỉ có thể cố gắng
hết sức… Đợi đã, dừng lại! Quay lại năm mươi giây trước đó!” , Từ Thừa
Kiêu bỗng trầm giọng ra lệnh.

Trưởng ban bảo vệ thao tác máy giám sát, dựa theo lời của ngài Kiêu tua

trở lại.

“Ở đây!” , ngón tay mang vết chai sần khẽ gõ vào màn hình, Từ Thừa

Kiêu nhướng mày, cười vừa anh tuấn vừa khiến người ta run rẩy, “Chiếc xe
Cadillac này đỗ ở đây! Nhìn thấy chưa? Tôi nhớ loại xe này có gắn thiết bị
giám sát lịch trình hai mươi tư giờ đồng hồ, hẳn là sẽ chụp được vài thứ gì
đó”.

Tạ Gia Thụ đập tay “bịch” một tiếng xuống bàn.

Viện trưởng Thẩm lập tức gọi điện điều tra chiếc xe này là của hộ nào.

Không bao lâu sau, anh nói với Tạ Gia Thụ và Từ Thừa Kiêu, “Là xe của
Tào Viễn Hàng, Tào gia ở thành Tây”.

Anh vừa mở lời, Tạ Gia Thụ đã cầm điện thoại lên bấm số. Tiếng “A lô”

của Thịnh Thừa Quang ở đầu dây bên kia vừa truyền đến, Tạ Gia Thụ đang
định lên tiếng thì Thẩm Hiên đã đứng dậy, “Để tôi đi!”.

Rất nhanh sau đó, Thẩm Hiên đã lấy được đoạn hình trong thiết bị giám

sát lịch trình xe ở chỗ Tào Viễn Hàng. Trời vừa sáng, anh đã về đến bệnh
viện.

Anh vội vàng chạy vào, đưa toàn bộ hình ảnh từ máy giám sát lịch trình

xe cho Từ Thừa Kiêu. Từ Thừa Kiêu không chậm trễ một giây xoay người
làm việc. Tạ Gia Thụ nhìn Thẩm Hiên, trên tay Thẩm Hiên có vết máu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.